CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 277

không gi - ít nhất là chưa. Vì thế tôi để di động ở chế độ trả lời tự động và
bước qua cầu Westminster trong ánh sáng mờ mờ, qua Quảng trường Nghị
viện, sau đó gọi một chiếc taxi để về nhà. Và khi đi qua Victoria, tôi quyết
định rằng không thể nói với Hope sự thật qua điện thoại. Thay vì trở về căn
hộ, nơi Hope có thể liên lạc được với tôi, tôi quyết định đến chỗ Luke - nhất
là vì tôi đột nhiên nhớ ra tôi đã nói sẽ cố gắng đến bữa tiệc. Bây giờ là chín
giờ kém mười lăm, anh ấy vẫn ở đó.

Tôi yêu cầu lái xe đưa tôi đến Đường Chepstow. Khi anh ta thả tôi ngoài
phòng triển lãm, tôi có thể thấy có khoảng một tá người ở bên trong, cầm
những chiếc ly rỗng, nói cười. Tôi trả tiền xe và bước vào. Khi tôi đẩy cửa
vào, tôi nhìn thấy Hugh. Đây là tất cả những gì tôi cần.

“Hugh,” tôi nói. “Thật ngạc nhiên!”

“Chào Laura.” Anh ấy hôn lên má tôi như thể việc tôi bắt gặp anh ấy ở
riêng với một người đàn bà khác không phải chị gái tôi là hoàn toàn bình
thường.

“Chào Chantal,” tôi vui vẻ nói. “Thật vui khi gặp cả hai người ở đây.”

“À, anh muốn ủng hộ những sự kiện nghệ thuật địa phương,” Hugh nói.
“Chantal và anh ra ngoài uống nước, vì thế cô ấy quyết định đi cùng.”

“Đúng thế,” cô ta nói và đỏ mặt.

“Nhưng bọn anh đang định đi về,” Hugh nói.

“À gửi tình yêu của em đến Fliss nhé,” tôi tươi tỉnh nói thêm.

“Chắc chắn rồi,” anh ấy thản nhiên trả lời. Thật bình tĩnh.

“Laura!” Tôi nghe Luke gọi. Anh hôn tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.