CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 284

trả lời tự động. Tôi nhắn tin cho nó nói rằng tôi không thể nói chuyện tối
nay, nhưng việc đầu tiên trong ngày mai là tôi sẽ gọi cho nó. Nhưng trước
khi tôi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, con bé đã gọi.

“Tại sao chị không gọi lại cho em?” Em gái tôi khóc. Tôi lờ đờ liếc nhìn
đồng hồ. Mới sáu giờ ba mươi. Tôi chưa ngủ được bao nhiêu. “Em sắp phát
điên rồi!” con bé rền rĩ. “Tại sao chị không gọi cho em?”

Tôi rên rỉ. a) vì điều đó là không thể, và b) Vì chị biết lúc chị có thể gọi,
Mike đang ở nhà.”

“Thế...” Tôi nghe em tôi hít vào. “Chị đã tìm ra điều gì?” Tôi không trả lời.
“Chị đã tì điều gì?” Con bé nhắc lại. “Anh ấy đi đâu? Người phụ nữ Clare
này trông như thế nào? Cô ta có trẻ hơn em không? Cô ta có quyến rũ hơn
không? Chị có chụp được ảnh của cô ta không? Chị làm ơn nói với em chị
đã nhìn thấy gì đi chứ? Làm ơn Laura. Em không thể chịu được việc này.
Em không thể chịu được! Em phải biết. Hãy kể cho em đi, được chứ Laura?
Kể cho em! Làm ơn, làm ơn, làm ơn nói với em...”

Tôi hít một hơi thở sâu. “Không. Chị sẽ không nói.” Một tiếng thở hổn hển.

“Chị không nói nghĩa là sao? Chị phải nói. Đó là lý do chị đi theo anh ấy.
Chị đang chơi trò gì thế?”

“Chị không chơi trò gì cả. Nhưng chị không muốn nói với em những gì chị
thấy.”

Một sự im lặng sửng sốt. “Tại sao không?

“Bởi vì chị muốn chỉ cho em thấy - đấy là lý do. Tối mai chị muốn em đi
với chị, và chị sẽ cho em thấy chị đã thấy gì. Và em phải kìm chế mình cho
đến khi đó, không làm phiền chị, hay nhiếc móc chị, hay phỉ báng lập
trường hay động cơ của chị, hoặc than thở em đau khổ như thế nào với chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.