CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 297

sao? Nếu anh ấy đến đây hai tháng liền thì chắc bệnh phải nghiêm trọng.
Tại sao chị không nói với em, Laura? Tại sao chị không nói gì?”

“Bởi vì chị muốn em nhìn thấy

“Nhưng em không hiểu.” Em tôi rên rĩ. “Sao phải khổ sở như thế này? Và
nếu cô ta bị bệnh, cô ta khó mà muốn vợ của bạn trai mình xuất hiện bên
cạnh giường mình!”

Tầng bảy. Cửa mở...

Khi chúng tôi bước ra, Hope nhìn thấy tấm biển trên tường, sau đó dừng lại.
Nó trở nên trắng bệnh.

“Đây có phải đúng nơi không?”

“Đúng.”

Bàn tay nó bay vụt lên miệng. “Chị chắc không?”

“Chắc chắn.”

“Vậy...” Có một tiếng thở dốc nhỏ. “Ôi chúa tôi... Có một đứa bé?”

“Có một đứa bé, phải.”

“Ôi Chúa tôi,” em tôi nhắc lại. “Một đứa bé. Có một đứa bé...” Nó đang lắc
đầu. “Ôi, Lạy Chúa... Em không thể vào, Laura.”

“Chị nghĩ em nên vào.”

“Em không thể. Không thể nào.” Mắt nó đã long lanh. Nó đang nhìn tôi
chằm chằm với vẻ buộc tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.