CÂU HỒN NGỌC - Trang 100

"Cậu cho rằng tôi là loại người như vậy sao?"

"Đúng đấy."

Thẩm Ngọc Thư nói xong, xoay người bỏ đi, Tô Duy theo sát phía sau.

"Tôi cảm thấy cậu cần phải giải tỏa sự hiểu lầm về tôi."

"Vậy thì phải xem năng lực làm việc của cậu tới đâu."

Để chứng minh năng lực làm việc của mình, Tô Duy căn cứ vào đống nhãn
mác mà Thẩm Ngọc Thư cung cấp, rất nhanh đã tìm được mấy cửa hàng
Ngô Mị từng ghé qua.

Có điều câu trả lời của những nhân viên ở đó đều rất nhất trí, đó là Ngô Mị
đi đâu cũng mang theo tùy tùng, vung tiền rất rộng rãi, cô ta ngày nào cũng
tới phố này mua sắm, nhưng không đi cùng chồng.

Hai người dạo qua một vòng, cuối cùng đi vào một cửa hàng.

Cửa hàng trang phục này không lớn nhưng khách vào rất đông, bên trong bài
trí hết sức tao nhã khéo léo, vừa có các loại váy áo thịnh hành, lại cũng có cả
xường xám truyền thống, mặt tiền cửa hàng treo biển tên Tuyết Nhung Hoa,
chữ viết trên đó cứng cáp mạnh mẽ, người ra vào sẽ bị ba chữ ấy thu hút đầu
tiên.

"Tôi thích cái tên này." Tô Duy ngửa đầu đánh giá tấm biển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.