CÂU HỒN NGỌC - Trang 12

"A!"

Lạc Tiêu Dao tuy to gan, nhưng bất thình lình nhìn thấy một đôi mắt như
vậy thì vẫn giật mình kêu lên thành tiếng, thân hình lảo đảo nghiêng về sau,
nhưng không té ngã, bởi có một bàn tay nhanh chóng vươn ra từ sau đám bó
gậy, níu lấy cậu ta.

Lạc Tiêu Dao có theo học một ít quyền cước với cha mình, mấy năm nay ở
Phòng tuần bộ cũng được rèn luyện, nhưng tốc độ của đối phương quá
nhanh, không chờ cậu ta kịp phản ứng đã thấy mắt hoa đi, cơ thể mất cân
bằng, người kia khống chế được cậu, ngay sau đó là thấy lạnh ở cổ.

Cho dù không cúi đầu xuống, Lạc Tiêu Dao cũng có thể đoán được thứ đặt
trên cổ mình là cái gì, nghĩ đến những tên cướp giết người không chớp mắt,
cậu ta toát cả mồ hôi hột, lắp bắp nói: "Hảo hán tha mạng tha mạng, chỉ là
trộm đồ thôi mà, không đến mức phải giết người chứ?"

"Đồ chết nhát!"

Bên tai vang lên tiếng cười khẩy, chất giọng trầm thấp khàn khàn, Lạc Tiêu
Dao không thể đoán được tuổi tác, chỉ nhận ra đó là một người đàn ông với
giọng nói tràn ngập vẻ coi thường.

Nếu không phải tình huống trước mắt không cho phép, cậu nhất định sẽ
phản bác: "Đồ chết nhát cái gì? Ngươi cứ bị người khác chĩa súng vào thử
xem, có khi còn chẳng bằng ta đâu."

Lạc Tiêu Dao vừa tức giận bất bình, vừa không kìm được hối hận, đám
người kia khi nãy đã suýt bắt được trộm, tất cả đều do cậu phá đám, đúng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.