CÂU HỒN NGỌC - Trang 252

Tô Duy cảm nhận được, mỉm cười nói: "Sau này sẽ dạy cậu cách dùng, hiện
giờ việc cấp bách của chúng ta vẫn là chạy thoát thân đã."

Trên mặt Thẩm Ngọc Thư bị dính đầy bụi, nghe xong câu này không nhịn
được hỏi: "Sao cậu suốt ngày cứ nghĩ đến chạy trốn thế?"

"Chuyện này không thể trách tôi."

Bởi vì kể từ ngày đầu tiên bước vào nghề làm trộm, môn học đầu tiên chính
là bản lĩnh chạy trốn. Đánh không lại thì đương nhiên phải chạy, đúng
không?

Tô Duy không có cơ hội phản bác, bởi cậu vừa dứt lời thì từ phía đối diện đã
vang lên tiếng súng, Vân Phi Dương hét lớn: "Mau lên xe!"

Cả bọn vội vàng chui vào trong xe, vừa mới lên xong còn chưa kịp đóng
cửa, Vân Phi Dương đã cài số lùi, chiếc xe lao về phía sau với tốc độ cực
nhanh.

Những kẻ đánh úp bọn họ nổ súng đuổi theo, nhưng rốt cuộc cũng không thể
đuổi kịp với tốc độ xe hơi, rất nhanh đã bị bỏ lại.

Vân Phi Dương giữ chân ga, cứ lùi như thế đến tận chỗ rẽ đầu đường mới
đổi thành đi tiến, đánh tay lái về bên trái, quẹo vào một con đường nhỏ.

Cậu ta cậy thông thuộc đường xá ở đây, không ngừng rẽ tới rẽ lui, lượn một
vòng thật lâu, chắc chắn không có ai đuổi theo mới giảm dần tốc độ, lái xe
về phía văn phòng thám tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.