CÂU HỒN NGỌC - Trang 322

Nghe Thẩm Ngọc Thư nói vậy, Ôn Nhã Quân phát ra tiếng cười lạnh khinh
thường.

"Đó là một tên tiểu nhân, còn là một tên tiểu nhân ngu dốt, cho rằng cứ đưa
tiền là muốn gì được nấy, thật là ngu xuẩn."

"Ông ta phẫn nộ, như vậy chứng minh số tiền ông ta đưa cô tuyệt đối không
ít hơn Khương đại soái, vậy thì tại sao các người lại chọn Khương đại soái?"

Ôn Nhã Quân không trả lời hắn, lạnh lùng nói: "Cậu biết đã đủ nhiều, dừng
ở đây được rồi."

"Tôi sắp chết đến nơi rồi, chẳng lẽ cô còn sợ một người chết không giữ được
bí mật sao?"

Thẩm Ngọc Thư còn muốn câu giờ, nhưng Ôn Nhã Quân đã cảm thấy phiền,
bỏ qua lời truy vấn của hắn, đi lên phía trên.

Gã râu quai nón vê vê bộ râu, nói với Thẩm Ngọc Thư: "Tuy tao nghe không
hiểu mày và cô ấy nói cái gì, có điều Ôn tiểu thư đã trả lời nhiều như vậy,
mày cũng nên cảm thấy hài lòng rồi, để tao đưa mày lên đường nào."

Gã nói xong giơ dao lên nhắm vào ngực Thẩm Ngọc Thư, bất ngờ đúng lúc
này, bụp một tiếng, bóng đèn duy nhất trong khoang thuyền bị nổ tung, tất
cả đột nhiên chìm vào bóng tối.

Cổ tay gã râu quai nón đau buốt, gã giũ tay liên tục, không có cách nào vung
dao lên, ngay sau đó đôi mắt lại bị một thứ gì đó lông lá văng vào, tức khắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.