CÂU HỒN NGỌC - Trang 320

Ấn tượng của gã râu quai nón đối với Thẩm Ngọc Thư không tồi, gã vung
vung con dao trong tay, cảm thán: "Mày rất thú vị, nếu không phải vì Ôn
tiểu thư lên tiếng, tao quả thật muốn giữ mày lại. Có điều không cần phải sợ,
tao sẽ ra tay rất nhanh, không để mày chết trong đau đớn đâu."

"Nếu có thể, tôi còn muốn sống thêm."

"Vậy thì khó rồi, tao đã cầm tiền của người ta, phải giúp người ta trừ nạn."

Gã râu quai nón nói xong vung dao, Thẩm Ngọc Thư vội vàng kêu lên: "Đợi
đã!"

"Lại có chuyện gì thế?"

"Không liên quan gì đến ông, tôi muốn hỏi Ôn tiểu thư cơ."

Thẩm Ngọc Thư cố hết sức dựa sát lưng ghế, lặng lẽ dùng lưỡi dao cắt dây
thừng trói tay mình.

Để đánh lạc hướng chú ý của mọi người, hắn cố ý cao giọng nói với Ôn Nhã
Quân: "Tôi có một chỗ nghĩ không ra, cô có thể nói cho tôi biết không? Để
tôi chết được rõ ràng."

Bị hắn quấy nhiễu lần nữa, gã râu quai nón đành phải buông dao xuống, bất
đắc dĩ nói: "Sao mày lại cứng đầu thế? Có phải mấy người có học đều như
vậy không. Đằng nào chẳng chết, biết thì cũng để làm gì chứ?"

"Đó là chuyện của tôi, Ôn tiểu thư, xin hãy nói cho tôi biết!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.