CÂU HỒN NGỌC - Trang 345

"Tôi có thân với cậu đâu nhỉ?"

"Không sao, trước lạ sau quen." Vân Phi Dương đón lấy chỗ đồ ăn vặt trong
tay Lạc Tiêu Dao, kéo cậu tới trước bàn ăn: "Lại đây lại đây, vừa đúng lúc
bắt đầu, cùng nhau ăn nào."

Loại khẩu khí xem nhà cậu như nhà của mình này là có ý gì đây?

Lại nhìn đến ai đó đang ngồi kính rượu cha mình, Lạc Tiêu Dao càng cảm
thấy hết chỗ nói.

"Đoan Mộc Hành, sao anh cũng tới đây?"

Đoan Mộc Hành còn chưa trả lời thì gáy Lạc Tiêu Dao đã bị ăn vả, Tạ Văn
Phương đi tới, nghe thấy ông con nói vậy bèn giáo huấn: "Tại sao một chút
phép tắc cũng không hiểu thế hả? Đây là Đoan Mộc công tử, còn không mau
chào hỏi đi."

"Không sao đâu không sao đâu, bá mẫu, đều là bạn bè cả mà. Cháu và Thẩm
Ngọc Thư chơi với nhau từ bé, cũng như người một nhà, không cần phải
khách khí."

Ai cùng anh là người một nhà? Nhà anh căn bản là nhà chồn cáo thì có.

Trước mặt mẫu thân, Lạc Tiêu Dao không dám nói bậy, chờ bà đi vào bếp
mới lập tức túm Đoan Mộc Hành kéo sang một bên, thấp giọng quát: "Anh
muốn đối phó với tôi thì cứ việc, đừng đụng tới người nhà của tôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.