CÂU HỒN NGỌC - Trang 354

"À há." Tô Duy nhún nhún vai: "Việc cậu nhờ tôi vĩnh viễn chỉ có một. Lần
này mục tiêu là ai?"

Thẩm Ngọc Thư khống đáp, dùng cái thìa vẽ mấy đường trong nồi, viết một
chữ: Mộc.

Ngày hôm sau, Thẩm Ngọc Thư cùng Tô Duy đi tới khách sạn Ngô Mị đang
trọ.

Đoan Mộc Hành đồng hành với bọn họ, đúng theo giao ước, anh ta mang va
li vàng đến trả.

Chiếc va li bằng da nhỏ hon so với tưởng tượng của Tô Duy, chỉ tầm bằng
chiếc cặp táp có khóa mật mã ở thời hiện đại nhưng trọng lượng lại rất lớn,
khi Tô Duy nhận lấy nó, không chuẩn bị nên hơi dúi người về phía trước.

Cậu không kìm được phải nghiêm túc đánh giá lại Đoan Mộc Hành, có thể
lấy được đồ vật dưới con mắt trông coi nghiêm ngặt như vậy, kĩ thuật trộm
đồ của Đoan Mộc Hành nhất định không đơn giản.

Tinh thần của Ngô Mị rất tốt, khuôn mặt như mây đen ảm đạm mấy hôm
trước đã biến mất, chiếc xường xám cũng đổi thành màu hồng nhạt, cổ áo
cài một khối ngọc, tóc buông xuống vắt sau vành tai.

Hứa Phú nhận lấy va li, đặt lên bàn mở ra, kiểm kê đồ vật bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.