CÂU HỒN NGỌC - Trang 371

"Vậy thì không có, nhưng có cơ hội tôi cũng muốn thử một lần."

Giống như vài phút vừa rồi, Thẩm Ngọc Thư cũng nói không ngại cùng cậu
làm chuyện đó, Tô Duy còn tưởng Thẩm Ngọc Thư có tư tưởng tiến bộ,
không ngờ tên này chỉ là muốn nghiên cứu mà thôi.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Ngọc Thư, Tô Duy nghẹn họng tròn mắt
phát hiện ra rằng: Ở trong lòng hắn, cậu không ngờ lại bị đánh đồng với tử
thi.

"Ha ha, xem ra cậu cũng là một quái nhân."

"Không quái hơn cậu đâu."

"Thế thì chẳng phải chúng ta là trời sinh một đôi à?"

"Đúng, một đôi cộng sự trời sinh."

"Vậy cậu có muốn nói cho cộng sự của mình biết rằng, thứ Đoan Mộc Hành
và Ngô Mị thực sự muốn không phải là vàng thỏi không?"

Nói về những gì đã trải qua hôm nay, chút đa sầu đa cảm trong lòng Tô Duy
vừa rồi nháy mắt đã không còn, xoay người ngồi đối diện với Thẩm Ngọc
Thư, nói đầy vẻ hào hứng: "Còn nữa, cậu làm sao chắc chắn được Đoan
Mộc Hành nhất định giấu nó trên người?"

Tô Duy vung vung tờ giấy ố vàng trong tay, đây là chiến lợi phẩm cậu lấy
được trên người Đoan Mộc Hành, cũng là nhiệm vụ tối qua Thẩm Ngọc Thư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.