CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 186

Họ đi vòng quanh nhà, vượt qua vòi phun nước với thiên thần bằng đá

mũm mĩm, đôi mắt trống rỗng và hai tay cụt vẫn để nước rỏ giọt từ miệng
mình xuống hồ nước. Bình tĩnh một cách đáng kinh ngạc, cô – Irene Adler
hay tên gì cũng được – vượt lên trước trong cái áo len thô và ba lô trên
lưng. Cô bước đi, cặp chân dài mềm mại mang quần jean, cái đầu ương
ngạch nghiêng về đằng trước với vẻ kiên quyết của một người biết chắc
mình muốn tới đâu. Không như Corso. Gã đã vượt qua nỗi nghi ngờ mà để
cô dẫn dắt. Những câu hỏi tạm gác lại đó. Đầu óc nhanh nhẹn hẳn lên sau
khi tắm vội dưới vòi sen, mang theo toàn bộ những thứ gã thấy là quan
trọng trong cái túi, bây giờ ngoài Chín cánh cửa của Victor Fargas, cuốn số
2, gã chẳng nghĩ đến thứ gì khác.

Họ dễ dàng leo qua cái cửa sổ kiểu Pháp từ ngoài vườn thẳng vào phòng

khách. Trên trần, Abraham tay cầm con dao giơ cao, đưa mắt nhìn xuống
đống sách xếp gọn trên sàn. Trong nhà hình như không có người.

“Fargas đâu?” Corso hỏi.
Cô gái nhún vai. “Em đâu biết.”
“Cô nói ông ta đã chết.”
“Đúng.” Sau khi nhìn quanh, nhìn những bức tường trống và những

cuốn sách, cô tò mò cầm cây vĩ cầm trong ngăn tủ lên xem. “Điều em
không biết là ông ta ở đâu.”

“Cô nói dối.”
Cô áp cây đàn vào má, lấy ngón tay gảy mấy sợi dây rồi trả nó về chỗ

cũ, có vẻ như không vừa lòng với âm thanh của nó. Rồi cô nhìn Corso.

“Kìa, em nói thật mà.”
Cô mỉm cười, xa vắng. Trước Corso, vẻ bình thản của cô, già dặn thành

thục một cách không hợp lẽ, dường như vừa sâu sắc lại vừa nông nổi. Cô
gái này xử sự như theo một quy luật lạ lùng dẫn dắt, giống như bị đưa đẩy
bởi những điều phức tạp hơn so với lứa tuổi và vẻ ngoài của cô.

Bỗng nhiên những ý nghĩ này – cô gái, những sự kiện kỳ bí, thậm chí cả

cái xác giả định của Victor Fargas – hết thảy đều biến mất khỏi tâm trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.