CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 208

“Không có kẻ ngoại đạo nào hay sao?”
“Có một, cùng với con trai hắn. Nhưng quân man rợ từ ngoài biển tràn

tới và tạo ra nền điêu khắc dễ thương của họ. Văn hóa cổ Hy Lạp, nếu tôi
nhớ không nhầm. Trường phái Rhodes. Vào thời ấy, họ được Thượng đế
ban phước.”

“Lúc nào họ cũng được ban phước.” Cô gái chăm chú nhìn bờ sông lầy

lội như thể nó mang đi mất ký ức của mình. Corso thấy cô cười tư lự, xa
vắng. “Em chưa bao giờ thấy một Thượng đế, hay một con quỷ nào không
thiên vị.” Cô chợt quay lại nhìn gã – những suy tư trước đó của cô dường
như trôi đi sạch sẽ theo dòng nước. “Ông tin vào ma quỷ không, ông
Corso?”

Gã nhìn cô chăm chú, nhưng dòng sông đã xóa sạch những hình ảnh

trước đó đọng đầy trong mắt cô. Gã chỉ thấy một vùng trong veo xanh lục,
và đầy ánh sáng.

“Tôi tin vào sự khờ dại và ngu ngốc.” Gã cười mệt mỏi. “Và tôi tin rằng

cách đoạn tuyệt tốt nhất với chúng là một thứ cô có được ở đây. Thấy
không?” Gã trỏ vào háng mình. “Trong động mạch đùi. Khi cô ở trong
vòng tay ai đấy.”

“Ông sợ cái gì nào, ông Corso? Sợ em ôm ông? Sợ trời sập xuống đầu?”
“Tôi sợ những con ngựa gỗ, rượu gin rẻ tiền và những cô gái đẹp. Đặc

biệt là khi họ tặng tôi quà. Và khi họ mang tên người đàn bà từng đánh bại
Sherlock Holmes.”

Họ tiếp tục đi và lúc này đang bước lên những tấm ván gỗ trên cầu Pont

des Arts. Cô gái dừng lại, cúi mình trên thanh chắn kim loại, bên cạnh một
họa sĩ đường phố bán những bức tranh màu nước bé xíu.

“Em thích cây cầu này,” cô nói. “Không có xe cộ, chỉ có những người

yêu nhau và những quý bà đội mũ. Mọi người không làm gì hết. Cây cầu
này tuyệt đối không có gì chung chạ.”

Corso không nói gì. Gã nhìn những chiếc sà lan, buồm rủ, chạy qua

những cậy cột đỡ cấu kiện bằng sắt. Có lần tiếng bước chân Nikon đã cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.