CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 225

độc giả sớm khôn, đã biết từ hồi nhỏ rằng có nhiều loại phù thủy khác
nhau: những mụ mẹ kế độc ác, thậm chí cả những mụ phù thủy già kinh
tởm có mụn cóc trên mũi. Nhưng bất kể những điều nghe được về Nam
tước phu nhân bảy mươi tuổi, gã vẫn không hiểu bà ta thuộc loại nào. Bà có
thể là một trong những quý bà lớn tuổi sống trong mơ, bên ngoài thực tế,
không bao giờ tiếp xúc với những điều khó chịu, nhưng đôi mắt thâm trầm,
thông minh, nhanh nhạy, đầy hoài nghi lại phủ nhận ấn tượng đầu tiên ấy.
Cả cái tay áo len đan trống rỗng phía bên phải với cánh tay cụt trên khuỷu
cũng vậy. Ngoài ra thì bà ta thấp lùn đẫy đà như một giáo viên tiếng Pháp
trong trường nội trú nữ. Tức là vào cái thời quý cô học nội trú còn tồn tại.
Corso phỏng chừng như vậy khi nhìn mớ tóc xám túm lại thành búi sau
gáy, đôi giày tồi tàn giống kiểu nam giới với đôi tất ngắn màu trắng.

“Rất vui được gặp, ông Corso.”
Bà ta chìa bàn tay duy nhất – yếu ớt và nhỏ bé như mọi bộ phận khác

trên người – với vẻ mạnh mẽ khác thường và để lộ những lúm đồng tiền.
Giọng nói nhẹ nhàng, Đức nhiều hơn là Pháp. Một Von Ungern đích thực,
Corso nhớ đã đọc đâu đó, từng khét tiếng ở vùng Mãn Châu hay Mông Cổ
trong những năm đầu thập kỷ hai mươi. Là một viên quan tư lệnh, y đã tập
hợp đám tàn quân Bạch vệ, Cô dắc, lính Tàu, bọn đào ngũ và kẻ cướp, để
thành lập một mặt trận cuối cùng chống lại Hồng quân. Với những đoàn tàu
bọc thép, họ cướp của, giết người, kết thúc bằng một đội xử bắn vào lúc
bình mình. Có thể là một người bà con của bà ta.

“Ông ấy là em người ông của chồng tôi. Gia đình ông ấy có gốc Nga di

cư sang Pháp với khá nhiều của cải trước khi cách mạng xảy ra.” Chẳng có
chút luyến tiếc quá khứ hay tự hào gì trong giọng nói của bà. Tất cả đều là
chuyện quá khứ, chuyện của người khác, gia đình khác, có vẻ bà ta muốn
nói vậy. Những người xa lạ đã biến mất từ khi chưa có bà. “Tôi sinh ra ở
Đức. Gia đình tôi mất hết dưới thời Quốc xã… Tôi lấy chồng ở Pháp sau
chiến tranh.” Bà thận trọng gỡ một chiếc lá khô trên cái cây bên cửa sổ rồi
khẽ cười. “Tôi không thể nào chịu đựng được những ám ảnh quá khứ bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.