CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 282

Bất chợt Corso cảm thấy như có một tiếng còi cứu hỏa xuyên thấu trực

giác. Gã đẩy La Ponte sang một bên rồi chạy vào phòng ngủ và thấy Liana
Taillefer đã ra khỏi giường, áo quần mặc dở, đang sắp xếp hành lý. Gã thấy
đôi mắt lạnh buốt của ả – đôi mắt của Milady de Winter – và nhận ra rằng
trong khi gã đang nói luôn tuồn như một thằng ngốc thì ả chờ đợi một điều
gì đấy, một lời nói hay một tín hiệu. Như con nhện rình bên lưới nhện.

“Tạm biệt, ông Corso.”
Gã nghe thấy câu nói, giọng khàn khàn, sâu lắng của ả. Nhưng gã không

rõ ả định nói gì, ngoài chuyện ả sắp bỏ đi. Gã bước thêm một bước về phía
ả mà chưa biết sẽ làm gì khi tới sát ả, trước khi gã nhận thấy còn có ai đó
khác trong phòng. Một bóng người đằng sau, bên trái, cạnh cửa. Gã xoay
mình để đối diện với nguy hiểm. Gã biết mình lại phạm một sai lầm nữa,
nhưng đã quá muộn. Gã nghe tiếng Liana Taillefer cười, giống như một cô
ả tóc vàng lẳng lơ xấu xa trong phim, và cảm thấy cú đòn – lần thứ hai
trong vòng chưa tới mười hai tiếng đồng hồ - vào đúng chỗ lần trước, đằng
sau tai. Gã chỉ kịp thấy hình Rochefort nhòa đi.

Gã ngất trước khi ngã xuống sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.