CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 296

“Tập bản thảo có gì đặc biệt? Vì sao nó quan trọng và quan trọng với

ai?”

“Tôi không biết.” Corso nhìn cô gái. “Trừ phi cô ấy nói cho ta biết gì

đó.”

Cô nhún vai, nhưng vẫn cúi xuống quyển sách. “Đó là chuyện của ông,

ông Corso,” cô nói. “Em biết ông đã phải trả giá vì nó.”

“Cô cũng dính líu.”
“Đến giới hạn nào đó thôi.” Cô phác một cử chỉ mơ hồ, vô thưởng vô

phạt rồi lật một trang. “Chỉ đến giới hạn nào đó thôi.”

La Ponte tức giận hướng về phía Corso. “Anh đã thử cho cô ta mấy cái

tát chưa?”

“Câm mồm đi, Flavio.”
“Đúng, câm đi,” cô nhắc lại.
“Thật nực cười,” La Ponte càu nhàu. “Cô ta nghĩ mình là ai mà nói vậy

chứ? Và thay vì dạy cho cô ta biết phải trái là gì, anh lại để mặc cô ta. Thật
không giống anh tí nào, Corso. Mặc dù cô ta xinh xắn thật, tôi không
nghĩ…” hắn dừng lại tìm từ. “Vì cớ gì mà cô ta ngạo mạn như vậy?”

“Cô ta đã từng đấu tay đôi với một thiên thần,” Corso giải thích. “Và

đêm qua tôi thấy cô ta đánh vỡ mõm Rochefort, nhớ chứ? Chính thằng cha
sáng nay đánh tôi trong lúc cậu ngồi bình an vô sự trên chỗ đàn bà đái.”

“Trên xí bệt.”
“Cũng không khác gì. Cậu trong bộ quần áo ngủ, trông không khác gì

hoàng thân Danilo trong Hoa tím của Hoàng đế. Dù sao thì tôi còn không
biết cậu mặc pyjama đi ngủ với người đàn bà cậu chinh phục được đấy.”

“Anh quan tâm làm quái gì?” La Ponte liếc nhìn cô gái, bối rối, căm tức.

“Nếu anh muốn biết thì bởi vì về đêm tôi hay bị lạnh. Đại khái thế.” Hắn
nói rồi chuyển đề tài, “Ta đang nói về Rượu vang Anjou. Kết quả điều tra
thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.