CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 316

“Đồ phản bội.”
La Ponte ra bộ buồn rầu. “Bạn thân mến, tôi sẽ bỏ qua lời nhận xét cuối

cùng này. Anh quá căng thẳng rồi.”

“Đương nhiên. Tôi quá căng thẳng, đồ chuột cống.”
“Câu này tôi cũng bỏ qua.”
“Chó đẻ.”
“Thật vui được thấy các người giữ gìn tinh thần đồng đội của mình,”

Milady nói giọng cay nghiệt.

Corso suy nghĩ rất nhanh, dù gã không thể làm gì được. Nghĩ mấy cũng

không tước được khẩu súng trong tay Rochefort, mặc dù nó không đặc biệt
nhắm vào ai cả. Rochefort coi bộ miễn cưỡng, như thể giơ khẩu súng chỉ để
đạt được hiệu quả cần thiết. Nhưng bất chấp khát vọng lớn lao của Corso
muốn ghi dăm điểm trước mặt gã mặt sẹo, gã cũng không sở hữu kỹ năng
để làm vậy. Không có La Ponte trên đường đua, cô gái là hy vọng duy nhất
của gã để thay đổi cán cân lực lượng. Nhưng trừ phi cô là một diễn viên
cực kỳ xuất sắc, gã không hy vọng gì ở cánh bên ấy. Irene Adler đã giãy ra
khỏi vòng tay La Ponte và ngồi lên cửa sổ quan sát tất cả với vẻ dửng dưng
không giải thích được. Tựa như cô đã xác định đứng ngoài chuyện này.

Liana Taillefer bước qua chỗ Rochefort, tay cầm bản thảo Dumas, hể hả

vì đoạt lại nó quá dễ. Corso lấy làm lạ vì ả tỏ ra không quan tâm như vậy
đối với Chín cánh cửa vẫn nằm trong cái túi nãy giờ dưới chân giường.

“Ta làm gì bây giờ?” gã nghe ả thì thầm với Rochefort.
Gã ngạc nhiên vì Rochefort có vẻ lưỡng lự. Y đưa khẩu súng từ bên nọ

qua bên kia. Như thể không biết chĩa nó vào đâu. Trao đổi một cái nhìn đầy
ý nghĩa với Milady, y rút tay phải ra khỏi túi áo mà đưa lên trước mặt, do
dự. “Không thể để họ ở đây,” y nói.

“Cũng không thể mang họ theo,” ả nói.
Y chậm rãi gật đầu. Xét qua động tác lại nắm chặt khẩu súng, có thể

nhận thấy sự không quyết đoán của y đã biến mất. Corso cảm thấy cơ bụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.