CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 318

vẻ kiên quyết. Còn Corso, mạch máu chạy ầm ầm, cơ bắp căng cứng, thiếu
chút nữa nhảy chồm về phía trước nhưng kìm được, hoang mang, nhận ra
bây giờ không phải là lúc để chết.

Sửng sốt, gã nhìn Rochefort đi ngang qua căn phòng, ấn cái núm gọi ra

ngoài rồi quay một số điện thoại dài. Từ chỗ mình gã có thể nghe tiếng
chuông vang lên trên đường dây và rồi một tiếng cạch.

“Tôi tóm được Corso ở đây,” Rochefort nói. Y chờ, mũi súng vẫn hững

hờ trỏ vào một điểm mơ hồ trong không gian. Y vâng dạ hai lần. Rồi nghe
tiếp, bất động và nói khẽ OK trước khi gác máy.

“Ông ấy muốn gặp hắn,” y nói với Milady. Hai người quay về phía

Corso. Milady bực bội, Rochefort lo lắng.

“Thật nực cười,” ả càu nhàu.
“Ông ấy muốn gặp hắn,” Rochefort nhắc lại.
Milady nhún vai, tiến lên một bước rồi giận dữ lật mấy trang Rượu vang

Anjou.

“Còn bọn tôi….” La Ponte bắt đầu.
“Anh ở lại đây,” Rochefort chĩa khẩu súng vào mặt hắn nói. Hắn liếm

vết thương trên môi. “Cô gái cũng vậy.”

Mặc dù ăn đòn rách môi, y không có vẻ gì hận cô. Corso thậm chí còn

tưởng đã bắt một tia mắt hiếu kỳ khi Rochefort nhìn cô. Rồi Rochefort đưa
khẩu súng cho Liana Taillefer. “Đừng để họ ra ngoài.”

“Sao anh không ở lại đây?”
“Ông ấy muốn tôi đưa hắn đi. Thế an toàn hơn.”
Milady gật đầu hờn dỗi. Rõ ràng ả đã hình dung mình sẽ đóng một vai

khác trong đêm ấy. Nhưng giống như nhân vật hư cấu cùng tên, ả là một kẻ
giết người thuê có kỷ luật. Ả đưa Rochefort bản thảo Dumas đổi lấy khẩu
súng. Rồi chăm chú nhìn Corso. “Hy vọng hắn không gây phiền phức cho
anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.