CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 353

“Chẳng hạn như biết hối hận.”
“Đúng. Nhưng cũng có thể là có tri thức và sắc đẹp.” Cô lại băn khoăn

nhìn thành phố. “Hoặc giả là quyền lực và của cải.”

“Nhưng kết quả cuối cùng vẫn như nhau: kiếp đọa đày.” Gã lặp lại động

tác ký tên vào bản hợp đồng tưởng tượng. “Vẫn phải trả giá cho sự ngây
thơ của linh hồn.”

Cô lại thở dài. “Ông đã trả giá từ lâu rồi, Corso. Và hiện giờ vẫn đang

phải trả. Đó là một thói quen kỳ lạ, cứ trì hoãn nó đến tận cùng. Giống như
hồi cuối của một thảm kịch. Mỗi người kéo dài kiếp đày đọa của mình từ
thuở ban đầu. Còn con quỷ, hắn chẳng là gì khác hơn nỗi đau của Chúa;
cơn cuồng nộ của kẻ độc tài mắc kẹt trong cái bẫy của chính mình. Kẻ
thắng nói sao cũng được.”

“Chuyện đó xảy ra khi nào?”
“Lâu hơn ông có thể tưởng tượng nhiều lắm. Hết sức nghiệt ngã. Em đã

chiến đấu hàng trăm ngày đêm trong tuyệt vọng và không có nơi ẩn nấp.”
Một nụ cười bí ẩn nở trên môi cô. “Đó là điều duy nhất em tự hào - chiến
đấu đến cùng. Em rút lui nhưng không quay lưng lại, xung quanh là những
kẻ khác cũng từ trên cao rơi xuống. Em khản giọng vì thét gào cuồng nộ, sợ
hãi và kiệt sức. Sau trận đánh, em đi qua một cánh đồng hoang vắng và cô
đơn như cõi vĩnh hằng giá băng… Đôi khi em vẫn bắt gặp dấu vết của một
trận chiến hoặc một chiến hữu ngày xưa đi qua không dám ngẩng đầu.”

“Vậy thì sao lại là tôi? Sao cô không tìm kẻ nào đấy bên phe thắng? Tôi

chỉ chiến thắng được ở tỷ lệ năm ngàn đối một.”

Cô gái quay đi nhìn ra xa. Mặt trời đang lên, tia bình minh đầu tiên cắt

ngang không gian buổi sáng bằng một vệt hồng chiếu thẳng vào ánh mắt
cô. Khi cô quay lại nhìn Corso, gã cảm thấy hoa mắt khi nhìn sâu vào toàn
bộ ánh sáng phản chiếu trong đôi mắt xanh.

“Bởi vì sự minh bạch không bao giờ chiến thắng. Và quyến rũ một gã

khờ chả bao giờ là việc đáng làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.