CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 36

cầm một trong mấy ấn phẩm thành công. Ông ta nom bình thản, múp míp,
bụng phưỡn, hớn hở trước con vật bé nhỏ nằm trên cái đĩa trước mặt. Corso
tự nhủ, Taillefer chết sớm thì ít nhất cũng đỡ phải lo lắng về bệnh gút và
cholesterol cao. Gã cũng băn khoăn, với bản tính tò mò lạnh lùng nghề
nghiệp, không hiểu lúc chồng còn sống Liana Taillefer làm sao để có thể
đạt đến cực khoái khi ả cần cực khoái. Nghĩ vậy, gã liếc nhanh bộ ngực và
cặp chân người góa phụ và tin là mình đúng. Còn lâu ả mới thỏa mãn với
con lợn sữa nọ.

“Đây là của cái ông Dumas ấy,” ả nói và Corso hơi nhổm lên, lanh lợi và

nhạy bén. Liana Taillefer gõ gõ móng tay đỏ chót lên cái vỏ nhựa của tập
bản thảo. “Cái chương nổi tiếng. Đương nhiên tôi biết.” Mái tóc xõa xuống
mặt khi ả nghiêng đầu về phía trước. Nhìn người khách qua suối tóc vàng
với vẻ nghi hoặc, Liana hỏi, “Làm sao nó ở trong tay ông?”

“Chồng bà bán đi. Tôi đang cố tìm hiểu xem nó có phải đồ thật hay

không.”

Người đàn bà góa nhún vai. “Theo như tôi biết, nó không phải là đồ

giả.” Ả thở dài đưa trả lại tập bản thảo. “Ông nói ông ấy bán nó đi ư? Thật
lạ.” Ả nghĩ ngợi đôi chút. “Bản thảo này có ý nghĩa với Enrique nhiều
lắm.”

“Có thể bà nhớ ông nhà đã mua nó ở đâu.”
“Khó nói lắm. Tôi nghĩ ai đó đã mang đến cho ông ấy.”
“Ông ấy có từng sưu tập những bản thảo gốc không?”
“Theo tôi biết đây là bản duy nhất ông ấy có.”
“Ông nhà có từng nói là định bán nó không?”
“Không. Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy thế. Ai mua nó vậy?”
“Một người buôn sách, khách hàng của tôi. Anh ta sẽ bán ngay sau khi

tôi có bản báo cáo về nó.”

Liana Taillefer quyết định chiếu cố tới Corso thêm một chút. Giá trị bản

thân của gã tăng vọt. Gã tháo kính ra lau bằng cái khăn tay nhàu nát. Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.