CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 40

Bàn tay người chết hay tiểu sử Nữ hoàng Anne nước Áo

[13]

,” Corso

đọc. “Ồ, quả thực…” Gã đặt một ngón tay lên hàng lông mày để tìm từ
chính xác. “Rất có ý nghĩa.”

“Và chán ngắt,” ả tiếp lời, xếp lại tập bản thảo. “Hoàn toàn lỗi thời.

Đúng là ngu ngốc, bảo đảm thế. Tin tôi đi, tôi biết mình nói gì. Mỗi lần viết
xong một phần, ông ấy lại bắt tôi nghe từng trang, từ đầu chí cuối.” Ả cay
đắng gõ lên dòng tựa đề được viết chữ hoa. “Trời ạ, tôi căm ghét mụ nữ
hoàng ngu ngốc và cuốn tiểu sử này quá chừng.”

“Ông nhà dự định sẽ xuất bản chứ?”
“Phải, tất nhiên. Ký tên giả. Có lẽ ông ấy sẽ chọn cái tên gì đấy như

Tristan de Longueville hay Paulo Florentini. Đó là tính cách rất điển hình
của ông ấy.”

“Còn về chuyện tự treo cổ? Có phải cũng là tính cách của ông ấy

không?”

Liana Taillefer lặng im chăm chú nhìn những bức tường với các đường

viền bằng sách. Một sự im lặng khó chịu, Corso nghĩ, mặc dù hơi miễn
cưỡng. Có vẻ ả đang làm bộ đắm mình trong suy nghĩ, giống như một diễn
viên ngừng lại trước khi tiếp tục đoạn đối thoại để tăng tính thuyết phục.

“Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra,” ả đáp sau khi đã hoàn toàn trấn

tĩnh lại. “Trong tuần cuối cùng ông ấy tỏ ra thù địch và phiền muộn. Hiếm
khi rời khỏi chỗ này. Rồi một chiều ông ấy ra ngoài và sập cửa lại. Sớm
tinh mơ trở về. Tôi đang nằm trên giường thì nghe thấy tiếng đóng cửa.
Sáng ra tôi bị tiếng rú của chị giúp việc đánh thức. Enrique tự treo cổ trên
cái giá đèn.”

Đến đây ả nhìn Corso, quan sát hiệu quả lời nói của mình. Ả không có

vẻ suy sụp, gã nghĩ, nhớ lại bức ảnh có cái tạp dề và con lợn sữa. Thậm chí
gã còn thấy ả chớp mắt, như thể muốn ngăn một giọt nước mắt rơi xuống,
nhưng cặp mắt ráo hoảnh. Tất nhiên cái đó chẳng có nghĩa gì. Hàng trăm
thứ mỹ phẩm có thể bị nước mắt làm cho nhoe nhoét đã dạy cho phụ nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.