CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 47

Gã tự cười mình trong khi nhấc điện thoại, quay số gọi La Ponte. Ổ đĩa

quay trong máy phát ra chuỗi âm thanh rành rọt trong đêm vắng. Những
quyển sách trên tường; bên ngoài trời tối đen, mưa đêm tưới đẫm mái nhà.
Cảnh quan không lấy gì làm đẹp, ngoại trừ luồng hơi nóng của bộ tản nhiệt
máy điều hòa và qua lớp bụi đường, nhuốm màu đỏ son, hệt như một bức
mành dày bén lửa. Cái bàn, máy tính và tấm bảng trình diễn trận Waterloo
đặt hướng ra ngoài, bên cái cửa sổ ngăn dòng nước mưa đêm ấy. Trên
tường không có tranh ảnh hay kỷ vật gì. Chỉ có thanh kiếm cong của người
lính già nằm trong bao da nạm đồng. Khách tới thăm đều ngạc nhiên vì
không thấy dấu vết cuộc sống riêng của gã, không có những thứ ràng buộc
với quá khứ thường được giữ lại theo bản năng, ngoài thanh kiếm và những
cuốn sách. Như thể từng có những đồ vật vắng mặt trong căn nhà này, cái
thế giới sinh ra Lucas Corso hồ như đã tàn lụi và biến mất từ lâu. Chẳng có
một khuôn mặt buồn bã nào đôi khi xuất hiện trong ký ức sẽ nhận ra gã nếu
như có khi nào họ quay lại với cuộc sống. Có lẽ thế tốt hơn. Như thể gã
chưa bao giờ có một cái gì, chưa bao giờ bỏ đi một cái gì. Như thể gã luôn
tự thấy riêng mình là đủ cho mình, chẳng cần gì ngoài quần áo trên người,
một kẻ thiên kinh vạn quyển, một kẻ lang bạt chốn thị thành mang trong túi
quần túi áo tất tật những món mình sở hữu trên cõi trần tục. Thế nhưng với
một vài người gã cho phép gặp gỡ trong những buổi chiều đông màu đỏ ấy,
khi gã ngồi bên cửa sổ rực ánh tà dương, mắt mờ hơi rượu gin, đều nói rằng
dáng vẻ ấy – dáng vẻ con thỏ yếu đuối vụng về khi ấy – mới có vẻ là đích
thực.

La Ponte trả lời điện thoại với giọng ngái ngủ.
“Tôi vừa nghiền nát Wellington,” Corso thông báo.
Sau một phút lặng im bối rối, La Ponte nói hắn rất mừng cho gã.

Perfidious Albion – bánh nướng nhân thịt bò và bầu dục, đồng hồ ga trong
những buồng khách sạn tồi tàn. Kipling. Balaclava, Trafalgar, đảo Falkland
và mọi thứ. Và hắn muốn nhắc nhở Corso – đường dây lặng đi khi La Ponte
dò dẫm tìm đồng hồ - rằng đã ba giờ sáng rồi. Rồi lầu bầu điều gì không
biết, chỉ nghe rõ mấy tiếng chửi thề, “mẹ kiếp” và “chó đẻ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.