CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 55

“Quá đơn giản,” nở nụ cười nửa miệng, lão buôn sách đáp lại.
“Cái đó còn tùy.”
“Chính thế tôi mới phải nghĩ… Còn gì đấy ông chưa chịu nói ra, đúng

không?”

Borja khẽ nhấc bàn tay lên, ngắm nghía hình chiếu của nó trên mặt bàn

bóng lộn. Rồi lão chậm rãi hạ nó xuống cho đến khi bàn tay và cái bóng
chập vào nhau. Corso nhìn bàn tay to lông lá mang cái nhẫn vàng to xù có
khắc chữ ký trên ngón út. Gã quá quen thuộc bàn tay này. Gã từng thấy nó
ký những tấm séc mà tài khoản không hề tồn tại, huơ lên để tăng tính hiệu
quả cho những điều dối trá, bắt tay những người đang bị phản bội. Corso
vẫn nghe thấy thanh âm chối tai cảnh cáo gã. Bỗng dưng gã thấy mệt mỏi
vô chừng. Chắc mình không muốn công việc đó nữa.

“E là tôi không thích việc này,” gã nói to.
Borja hẳn đã nhận ra Corso muốn gì, bởi thái độ lão thay đổi. Lão ngồi

bất động, hai tay chống cằm, ánh mặt trời ngoài cửa sổ rọi vào lấp loáng
trên cái đầu trọc với màu da nâu thật đẹp. Lão có vẻ đang cân đo đong đếm
thứ này thứ nọ khi mắt nhìn chằm chặp vào Corso.

“Đã khi nào tôi cho anh biết vì sao tôi thành người buôn sách chưa?”
“Chưa. Mà thực ra tôi cũng đếch để ý làm gì.”
Borja bật cười rất kịch để tỏ ra là lão sẵn sàng khoan thứ cho thói bất

nhã của Corso. Riêng lúc này gã được phép tự do xả cho hết nỗi niềm trong
lòng.

“Tôi trả tiền để anh nghe bất cứ điều gì tôi muốn nói với anh.”
“Lần này ông chưa trả.”
Borja moi quyển séc từ trong ngăn kéo ra đặt lên bàn trong lúc Corso

nhìn quanh. Bây giờ là lúc nói lời tạm biệt hoặc là ở lại chờ xem. Cũng là
lúc cần được uống thứ gì đó, nhưng Borja không phải là loại chủ nhà như
vậy. Corso nhún vai, cảm thấy chai gin trong túi ngọ nguậy. Thực lố bịch.
Gã biết rõ mình sẽ không bỏ đi, dù lời đề nghị lão sắp đưa ra có khiến gã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.