CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 66

“Ông không định nói…” nói tới đó, Corso nghe Borja hắng giọng.
Cả hai đều hiểu vấn đề.
“Nếu anh phát hiện ra rằng cả ba cuốn đều là giả mạo hoặc không toàn

vẹn,” Borja nói, “khi đó coi như anh xong việc và ta sẽ thanh toán.” Lão
ngừng đôi chút, đưa tay xoa cái đầu hói, cười gượng gạo. “Nhưng có khi
một trong số đó lại hóa ra đồ thật. Trong trường hợp đó anh sẽ có nhiều tiền
hơn mặc ý tiêu pha. Bởi vì tôi muốn có nó bằng mọi giá.”

“Ông đùa.”
“Tôi có giống đang đùa không?”
“Đó là việc phi pháp.”
“Trước kia anh từng làm nhưng việc không hợp pháp.”
“Nhưng không phải loại này.”
“Sẽ không ai trả được cho anh như tôi.”
“Lấy gì để đảm bảo điều đó?”
“Tôi để anh giữ cuốn sách. Anh sẽ cần bản gốc cho công việc. Chẳng

phải thế là đủ đảm bảo hay sao?”

Âm thanh choáng óc lại vang lên cảnh báo gã, Corso vẫn cầm Chín cánh

cửa trong tay. Gã đặt tấm séc vào giữa giống như cái thẻ đánh dấu trang và
thổi đi lớp bụi vô hình trên cuốn sách trước khi trả lại cho Borja.

“Lúc nãy ông nói có thể trả tiền cho mọi người để làm bất cứ chuyện gì.

Bây giờ tự ông có thể kiểm chứng lại điều đó. Hãy tới gặp chủ nhân của
mấy cuốn sách và tự mình thực hiện công việc bẩn thỉu ấy.”

Gã quay lại bước ra cửa, tự hỏi không biết sau mấy bước thì lão buôn

sách sẽ nói gì đó. Ba bước.

“Công việc này không dành cho những người chỉ nói mồm,” Borja nói.

“Nó là của những người hành động.”

Giọng lão đã thay đổi. Không còn vẻ lạnh lùng ngạo mạn và khinh

thường đối với gã lính đánh thuê kia nữa. Trên tường, sau khung kính,
trong bức tranh khắc của Durer, một thiên thần khẽ rung đôi cánh trong lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.