CẬU TÚ - Trang 116

Khách sạn không bị đảo lộn gì! Những người ở trọ khác không tỏ vẻ

công phẫn, người ta không thấy xấu hổ, thấy nôn nao. Tôi đã ngỡ rằng mọi
người sẽ phải nhảy xổ vào buồng, hỏi xem sẽ phân công nhau như thế nào,
lấy vũ khí ở đâu, ai sẽ chỉ huy! “Nào! tiến lên! Nền Cộng hòa muôn năm!
Tiến về điện Êlyđê! Giết chết tên độc tài
!”.

Không ai đánh nhau ư?

Phố xá đã đứng lên và đã bốc cháy chưa? Liệu có hay không những

người chỉ huy chiến lũy, những người hội kín, những cụ già, thanh niên,
những người của năm 1793, những người của tháng Sáu, và đằng sau họ là
đám đông quần chúng cộng hòa sôi nổi?

Gọi là vài đám người tụ tập lèo tèo! Những giọt mưa trên đầu, bùn

dưới chân, - những áp phích trắng sáng rõ trong bầu trời đen tối, và như rọi
một tia sáng rạch màn sương u ám. Chỉ có chúng ta là có vẻ sống trước
những bộ mặt chết kia.

Người ta có xé đi không? Người ta có thét lên không?

Không. Mọi người đọc lời tuyên cáo của Napôlêông, hai tay đút túi,

không giận dữ!

- Ôi chao, giá bánh mì đắt lên một xu thì còn ồn ào hơn!…Những

người nghèo sai hay đúng?

Không ai đánh nhau cả!

Chúng tôi bại rồi! Tôi cảm thấy thế, trái tim tôi thét lên với tôi như

thế!… Nền Cộng hòa chết, chết thật rồi!

Mười giờ,

Chúng tôi tụ họp tại nhà Rơnun.

- Đông đủ tất cả chưa?

Phải, đông đủ, lại thêm vài người bạn nữa. Đến trưa sẽ có những

người khác tới…

Đến trưa? Nhưng từ giờ tới lúc đó, đã phải bắt đầu sửa soạn chiến đấu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.