CẬU TÚ - Trang 154

Tôi cầm số tiền và nhìn thầy tôi. Thầy tôi hơi run run.

“Vậy mày xa thầy mà căm ghét thầy phải không?

- Không, không… Thầy thấy là con muốn khóc đấy… nhưng thầy với

con không ở với nhau được, thầy đã làm con khổ quá!…”

Vĩnh biệt! Vĩnh biệt!

Tuy vậy tôi vẫn chưa đi! Thật tình, thấy thầy tôi khóc, tôi đã mủi lòng

và tôi đã tha thứ tất cả!

Tôi đã qua buổi tối cuối cùng với thầy mẹ tôi.

“Con mua vé mời thầy mẹ đi xem kịch: thầy mẹ bằng lòng không?”

Chúng tôi đi xem kịch. Tôi dẫn thầy mẹ tôi đi khoác tay cả hai người.

Tôi tưởng hồ như chính tôi là người bố, và tôi dẫn hai người con lớn

đi, họ đã làm tôi khổ thật đấy, nhưng dù sao họ vẫn yêu tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.