CẬU TÚ - Trang 158

Ở khách sạn Riffô ngày ấy tôi ra trường: có thế thôi; hôm nay tôi bước

vào đời.

Bây giờ, thì thật sự rồi đấy, chàng trai ạ!

May thay, tôi có tiền! – Ta hãy chạy đi tìm các bạn bè!

Chúng tôi sẽ tới Rămponnô ăn theo giá một hào một suất, uống loại

rượu vang hào hai… tôi sẽ hỏi căn buồng nhỏ nhìn ra vườn và bàn có giải
khăn. Mặc cho những anh chàng thuần túy bực mình!

Qua cửa sổ chúng tôi sẽ gọi bà bán hạnh đào và bà bán sò. Chúng tôi

sẽ ăn sò thỏa thích.

Tôi vẫn thường tự nhủ: “Bao giờ có tiền, phải chén một bữa sò căng

bụng!”.

Tất cả chúng tôi sẽ ăn sò căng bụng, tùy ý.

Này! bà bán sò!

Tôi sẽ gọi món thịt bê nướng – tôi chưa bao giờ bỏ tiền túi ra ăn thịt

bê nướng.

Chúng tôi sẽ tới Môgrugiơ dưới gian trống bán loại rượu vang bốn xu.

Chúng tôi sẽ uống năm phơrăng rượu vang! Chúng tôi sẽ thết rượu những
thợ đá ở gần đó!…

Tình cờ tôi gặp ở ngoài phố một người bạn cũ trước kia thỉnh thoảng

vẫn đến hút một tẩu thuốc với chúng tôi. Anh thấy tôi hết sức ngạc nhiên.

“Người ta bảo mày đi Ấn-độ rồi kia mà!

- Các bạn đâu? Bây giờ thường lui tới tiệm cà-phê nào?

- Không ai lui tới tiệm cà-phê, nhưng có quán ăn của mụ Pê-tray ở phố

Ta-ran, tối nào cúng tới đấy ăn cả bọn.”

Tôi chạy tới phố Ta-ran, quán ăn Pê-tray.

Đây không phải tiệm rượu của khu phố. Cũng không phải là hàng bán

sữa. Chẳng có khói thuốc của sinh viên lẫn mùi vôi vữa của thợ nề; họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.