CẬU TÚ - Trang 160

Tôi vừa qua nửa tiếng đồng hồ thú vị biết mấy!

Tôi vừa lau miệng vừa đọc báo, lưng dựa vào tường, một chân gác lên

ghế; chiếc tăm tôi xỉa kêu tanh tách trên hàm răng như cẩm thạch.

Lòng vị kỷ xâm chiếm con người tôi!

Hay tôi giữ lấy một mình, hay tôi mơn trớn, thêm một giờ nữa, cái

cảm giác của bữa ăn đầu tiên ăn một mình, không có khách cùng ăn nào
khác sự tự do của tôi?

Mai, phải mai hãy đi tìm các bạn.

Bầu trời trong sáng đến thế và đi chơi ngoài phố sẽ thú vị biết mấy! Ừ,

ta ra phố!

“Bồi, trả tiền này!”

Trả tiền này

: trả bằng tiền không phải của gia đình cũng không phải

của tập thể, không phải của nhà Vanhtrax, không phải của khách sạn
Lixbon, trả bằng đồng năm phơrăng đẹp đẽ này, nó có những cô chị lớn
trắng và những cô em vàng.

Vẫn còn những đồng năm phơrăng ở đây và vài đồng luy trong góc

kia. Tôi chắc chắn là chúng nằm đấy và cứ lát lát tôi lại rờ vào cái chỗ nằm
tài sản của tôi.

“Anh trả tiền, còn ba xu lẻ thì cho anh!”

Một giọt nước mắt nhỏ kiêu hãnh trào ra ở đầu lông mi.

Chào bà Pê-tray một cái: đưa mắt lần cuối cùng – làm điệu – tim tờ

báo, ra vẻ một người xem giá phiếu thực lợi; gật đầu với chú bồi; và tôi
chuồn mau sợ có chuyện gì cắt đứt cái cảm giác nhú nở trong tôi.

Tất cả mọi niềm sung sướng ở trên đời!

Tôi mua một điếu xì gà ba xu; loại hung vàng, cuộn chặt, hút ra khói

xanh biếc…

- Cô bán hoa! Bán tôi một bó, mau lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.