CẬU TÚ - Trang 162

Họ diễu qua từng người một… Có những bà la cà một lúc với những

ông mặt mũi sĩ quan sau khi bảo con: “Đi, con đánh vòng đi”.

Các chị hầu phòng cũng bảo lũ trẻ họ trăm nom: “Các em thi xem ai

chạy tới hàng rào sắt kia trước!” – và trong lúc đám nhóc chạy, các chị
quay lại để ôm hôn những chàng rậm râu.

Tất cả đám người ấy có vẻ sung sướng! Ồ! tôi sẽ quay lại đây và tôi

cũng sẽ cố níu lại sau một trong những chiếc áo lụa hoặc vải hoa kia…

Tôi ăn tối tại tiệm cà-phê!

Một miếng bít-tết với khoai tây rán phồng nom như những mớ tóc

quăn hung vàng xung quanh một bộ mặt da nâu.

Ở đây tôi lại gặp những phụ nữ nói to hơn, cười to hơn đám phụ nữ ở

Tuy-lơ-ri, họ giống với đám con gái ở khu La-tinh hơn, nhưng, trong cái
rực rỡ của ánh đèn vàng óng ấy, trong sự lan tỏa của hơi khói ấy và trong
sự lấp lánh của bát dĩa bằng bạc ấy, thì cái the thé của giọng nói hay cái lòe
loẹt của mầu áo cũng không đến nỗi chối lắm.

Phấn trên má họ trông như đường trên những quả dâu.

Bữa ăn tối của tôi mất ba mươi nhăm xu – không có rượu vang. Sáng

nay tôi cũng không uống rượu vang; tôi muốn nhịn rượu cho quen. Tôi ưng
dùng số tiền đó để mua hoa hơn, và ngả người trên một chiếc ghế xanh gần
Phi-lô-pô-men

[49]

.

Tôi không cần phải uống để lấy can đảm như xưa, khi đi tìm Toóc-sô-

net.

Hôm ấy, tôi đã uống một nửa góc lít rượu ở quầy… Hôm nay, tôi có

đủ tiền để mua cả chai. – Nhưng vì sao?

Tôi đã có cách say của tôi, tôi say vì thở cái không khí ấy, vì nhìn

những phụ nữ ấy, vì liếm những chiếc dĩa bạc!… Như vậy tốt hơn là mười
cút rượu
.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.