CẬU TÚ - Trang 182

Nhưng đi lại, rồi thì sao? Đi vơ đi vẩn mãi, chứ không suy nghĩ! Nhún

nhẩy, đưa chân qua bên trái bên phải trong một cái giường to – như một gái
điếm hay một tay làm trò nhào lộn!

Thứ sáu, 7 giờ tối

.

Chắc ở dưới nhà họ đánh rơi một con cá bơn vào lửa! Mùi nồng nặc –

mà con cá chắc cũng không tươi lắm!…

Thứ bảy, 7 giờ sáng

.

Này! Một trong hai chú rệp của tôi!

Đừng có ồn ào

.

Tôi sống như thế, không làm ồn ào, trong căn buồng nhỏ của tôi.

(Cậu đã tìm được nhà ở rồi à, ông C… hỏi tôi, ông là người bảo

chứng

[60]

của tôi và biết chuyện tôi đang tìm nhà.

- Thưa ông, vâng, phố… giữa phố Pac-sơ-mi-nơ-ri và phố Noayê.

À! Chỗ ấy trung tâm lắm!

Tôi không xui ông ta nói! Phải chăng tôi có tài tìm nhà, có bản năng

về địa hình học: cái bướu

[61]

về môn trung tâm; bướu thì không thiếu, sáng

nào cũng bị một bướu. Tôi không hiểu tôi có bướu về địa hình học không.
Dường như có. Có lẽ chính là cái bướu đang chảy máu).

Mọi sự đều ổn thỏa. Tôi không có gì để ăn nhiều, nhưng tôi tự nhủ nếu

mình sống cuộc đời của kẻ phàm ăn, người sẽ béo ra, và sẽ không thể chui
vào cái buồng suy nghĩ của tôi.

Tôi chỉ còn hai mươi mốt xu cho đến cuối tuần; thứ bảy người ta sẽ trả

tôi hai phơrăng mà tôi cho một cậu chắc chắn vay. Chắc chắn? Cũng chắc
chắn như người ta có thể chắc chắn về bất cứ ai trên đời này.

May là tôi có thể ăn chịu được chút ít ở nhà dưới. Tôi tin là ông bán cá

rán cho tôi – ăn cá đuối mà khách chê – đằng nào thì ông cũng đưa cho tôi
những đầu cá, rất nhiều đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.