CẬU TÚ - Trang 186

Và Lơgrăng sống như vậy, khi thì đầu thò lên mái nhà, khi thì chân thò

ra hành lang, vào những hôm không có cầu thang. Người ta cù vào gan bàn
chân anh khi lên cầu thang, và cái đó làm anh khóc chứ không cười, vì cô
bạn quí của anh cũng đã cù anh (ấy là để lấy bơ) và cù ki vào cổ anh.

Dù sao anh cũng đang đói, anh lại không có khả năng làm việc gì ra

tiền bằng hai mươi ngón tay ngón chân, mà mười ngón trong lúc này lại bị
co rút.

Anh không sinh trưởng trong nghề dạy học và anh đâm hoảng khi nghĩ

tới việc trở thành giám thị… Bao giờ anh có tiền, anh sẽ ném lên mặt bàn
mà nói:… của chúng mình! Không những người anh dài mà anh còn rộng,
theo nghĩa tốt của từ đó. Trong khi chờ đợi, tôi tuy nghèo hơn anh, tôi có
thể, với tư cách là đứa con nối nghiệp học đường của cha, kiếm được nhiều
hơn cho quỹ chung.

Tôi lại phải lên đường để tìm việc hòng kiếm sống cho hai đứa bằng

học thức của tôi. Bởi vì về cái món học thức thì tôi có!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.