CẬU TÚ - Trang 192

chưa! Ông ta đã không trả, ông ấy sẽ không trả ai cả, không một ai hết!
Ông ấy nợ cả Chúa lẫn quỷ sứ, nợ hàng quần đùi, hàng xúc-xích, hàng sữa
và hàng cỏ khô…

- Cỏ khô?

- Cho con ngựa – có một con ngựa và một chiếc xe, ông không biết à?

Buổi sáng người ta đánh xe đi đón học trò, chiều tối lại đưa học trò về nhà.
Tôi làm gác cổng kiêm đánh xe. Vậy ra là ông sắp làm giáo sư kiêm bảo
mẫu à?”

Quả nhiên tôi làm bảo mẫu, buổi sáng và buổi chiều. Còn suốt trong

ngày tôi làm giáo sư.

Buổi trưa, tôi ăn bữa sáng tại chỗ, tức là trong lớp học.

Hôm đầu, niềm kinh ngạc của tôi thật sâu sắc, bao la. Người ta đem

đến cho tôi ít mứt nho đựng trong một chiếc đĩa kê chén, với một khoanh
bánh mì để ở cạnh đĩa.

Mứt là món đầu tiên ư?…

Món đầu và món cuối! Mứt nho, có vậy thôi…

Ngày thứ hai, khoai rán.

Ngày thứ ba, hạnh đào!

Ngày thứ tư, một quả trứng!…

Quả trứng này đã làm tôi lại sức – (cứ năm hôm, người ta lại cho tôi

một quả trứng, để tôi khỏi chết).

May sao ổ bánh mì lại to – nhưng vợ chồng Ăng-tê-ta không trả tiền

đều ông hàng bánh, nên ông này cung cấp cho họ thứ bánh mì có nhiều cứt
gián.

Trường chỉ có những học sinh ở nửa ký túc xá, chúng đem theo làn

đựng bữa trưa và đến trưa thì ăn tại lớp – một bữa ăn có mùi thịt thà ngon
lành!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.