CẬU TÚ - Trang 240

thì trước kia nuôi lợn, về đàng mẹ tôi thì chăn bò. Trên huy chương của
chúng tôi có hình chân lợn đuôi bò bắt chéo, với một đầu bê làm nền.

Tôi dạy học tư với giá năm phơrăng một giờ).

Ông Cômông tuyên bố là tôi cần một bộ áo buổi sáng.

Tôi thường thấy buổi sáng trong múa balê và trong các kịch thơ thể

hiện bằng màu vàng tươi hoặc màu lam nhạt. Thế thì tôi sẽ vận buổi sáng
theo kiểu kịch thơ hay vũ kịch thần tiên chăng? Tôi sẽ có những giọt sương
trên người chăng? Có chỗ nào tôi hé mở đón bình minh chăng?

Không. Tôi có một chiếc áo mà chính ông Cômông cũng phải mê, nó

“buổi sáng” rất mực. Ôi chao! Sao mà nó “buổi sáng” làm vậy!

Ông Cômông còn nói thêm rằng đây là áo vận từ chín giờ sáng tới trưa

- không trước chín giờ, không quá buổi trưa.

Tuy nhiên tôi vẫn mặc nó tới một giờ, có khi hai giờ! - Vì giờ dạy học

của tôi kéo dài tới đó. - Dạy học ư? Nghĩa là chấm vở của đứa bé mà người
ta xua đi chỗ khác…

Người ta hé mở một chiếc áo ngủ rộng, kẻ sọc xanh lam, viền đăng-

ten nõn, và bó lấy một thân hình như pho tượng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.