CẬU TÚ - Trang 269

Sáng kiến đó là đem phát không cho các nhà tắm một tờ để người tắm

sẽ đọc trong khi đợi nước nguội, đợi da bở để sát xà phòng, đợi cho những
chỗ thành chai mềm ra và có thể lấy móng tay cấu đi được.

Người ta có thể để góc báo nhúng vào nước được; đấy là loại giấy vải

không rách và không mủn thành bột.

“Mày có tin, Matutxanh vừa nói vừa đặt ngón tay lên trán như một

mũi khoan, mày có tin là ở đây có một tư tưởng vĩ đại không!… Khốn thay
thế kỷ này lại chuộng cái phàm tục, con người thiên tài trở thành cái lỗi
thời, hơn nữa quyền lực đã làm hư hỏng quần chúng… Người ta không tắm
rửa nữa, bọn giầu có sống trong trụy lạc, người nghèo không có tiền để tới
nhà tắm Xamariten. Ôi chao! Đế chế!…”

Vừa lúc ấy các biên tập viên tới. Họ nói chuyện với nhau, bỏ mặc tôi

ngồi đấy. Nhưng cuối cùng! Một người có vẻ là chủ bút ghé tai hỏi
Matutxanh tôi là ai.

Sau khi nghe Matutxanh nói, ông ta bảo:

“Ừ trông cậu ta có thể được đấy!…”

Họ đi khỏi, tôi vồ lấy Matutxanh.

“Ông ta nói chuyện với cậu về mình phỏng?

- Ừ, cậu có thể vào làm ở toà báo được, nếu cậu muốn.”

Được rồi kia à? Chỉ cần nhìn mặt tôi ư? Chắc hẳn tôi quyến rũ lắm.

“Thế này, Matutxanh nói tiếp. Toà báo cần một người đến các nhà tắm

hỏi tờ Thuỷ tiên, nếu ở đấy không có, thì nổi giận và làm ầm lên: “Sao, ở
đây không có tờ Thuỷ tiên à?

Tất cả những nhà tắm nào tự trọng đều có tờ Thuỷ tiên” – Lúc đó cậu

sẽ lấy tay đập nước bắn toé lên và giận dữ mặc quần áo vào.”

Tôi nghe không phấn khởi lắm. Matutxanh nhận thấy.

“Cậu cũng không thể một bước nhảy vào ngay Viện Hàn lâm được?

- Ừ, đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.