CẬU TÚ - Trang 281

- Nếu cậu muốn viết thì sẽ đăng vào ngày 15. Cậu nên đến sớm hơn

một chút.”

Tôi đến hôm 12 với bản thảo của tôi.

Mônanh vừa đọc vừa giật mình, cuối cùng ném bản thảo lên bàn.

“Tôi không in cái này được! Cậu đả kích Niza! Ông ta là người che

chở tôi ở nhà trường và tôi đang trông cậy ông ta để đỗ kỳ thi thạc sĩ…”

(Thế mà họ là thanh niên đấy. Phải, những thanh niên đang cần đến

những cụ già! Những thanh niên không có quyền cũng như can đảm, ý
muốn thét lên những điều họ suy nghĩ!)

Tại sao tôi lại bước vào cái nghề này! Thầy ơi! Tại sao thầy lại ác

không cho con làm thợ!…

Thầy lấy quyền gì mà trói buộc con vào cái nghề của bọn hèn nhát

này?…

“Mày hãy gác cái chính trị phải gió của mày sang một bên, và hãy viết

để kiếm tiền.”

Được rồi! Tôi sẽ làm việc vì tiền.

Tôi sẽ tuôn ra thứ văn nó chỉ như một vệt mực, nhưng xin miễn, tôi sẽ

không ký tên.

(Không, tôi sẽ không ký tên. Tôi đã ký tên vào cuối bài báo chống

Niza, bây giờ tôi đeo một chiếc mặt nạ bằng bìa cứng. Tôi đã chẳng đợi
chờ, chịu khổ cực, vật lộn để đi tới ký tên vào những trò ngu xuẩn!

Người ta đồng ý cho tôi được đeo chiếc mặt nạ bằng bìa cứng. Núp

sau ba chữ cái ký tên, tôi làm việc vô trách nhiệm

[91]

. Tôi trao bài vì số tiền

người ta trả. Tôi không đọc lại bản thảo đem đi. Nếu tình cờ mà hay thì
càng tốt, nếu dở thì mặc kệ. Hình như một đôi lần tôi đã viết được hay như
cái lần tôi nói về một người chết nổi tiếng mà tôi đã được biết cảnh sống
bần cùng. Vì rằng người ấy đã chết, có thể khen hoặc đập họ mà không sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.