CẬU TÚ - Trang 327

Lão gác cổng nghe tôi nói, hỏi tên tôi…

“Ông Vanhtrax.

- Ông nói sao?”

Lão bảo tôi nhắc lại; tôi trả lời rụt rè – lão nghe ra là Vanhtrax – tôi đã

không dám nhấn mạnh chữ x, tôi ăn bớt chữ x là một chữ rắn, không âm.

“Ông có danh thiếp đấy không?

- Tôi quên mất.”

Không đúng, tôi không có danh thiếp – tôi có để làm gì? – và sáng

nay, tôi không tìm ra một mảnh bỉa cứng để làm một chiếc danh thiếp…

Lão gác cổng không bị lừa và vừa nhìn khắp người tôi một cách khinh

bỉ, vừa leo lên chiếc cầu thang lớn chắc hẳn dẫn đến buồng ông Bônácđen.

Tôi có chờ đợi quyết định của toà án cũng không hồi hộp bằng. Tôi

nghe tiếng bước chân lộp cộp, cánh cửa rít lên, tiếng dội lại buồn bã.

Hai người nói… lão gác cổng quay xuống…

“Ông Bônácđen nói là không quen ông. Ông cần viết thư nói tại sao

ông muốn gặp ông chủ.”

Tôi tới nhà một người bạn có giấy và phong bì để viết thư; nhưng rồi

sau này anh ta không cho tôi viết thư ở nhà anh nữa.

Tôi dùng mất ba quyển vở, sáu ngòi bút – nháp đi nháp lại, hết giập lại

xoá!

Về chữ đề đầu bức thư, tôi phải viết đi viết lại mất ba lần.

Phải đề như thế nào?

Thưa ông.

Thưa ôngBônácđen

Hay đề:

Thưa ông Bônácđen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.