CẬU TÚ - Trang 328

Đơn giản – trên một dòng thôi?

Trong giao dịch người ta làm thế nào?

Tôi viết hú hoạ hai lần thưa ông! Thà rằng thừa một thưa ông còn hơn

thiếu một thưa ông.

Tôi đính bức thư của giáo sư già kèm vào bức thư của tôi.

Thư trả lời tôi.

“Ông Bônácđen sẽ tiếp ông ngày mai, thứ sáu, vào lúc tám giờ sáng.”

Tôi dậy từ năm giờ - phòng xa – trời lạnh. Tôi bắt buộc phải tụt giầy

ra và lấy tay ủ hai bàn chân cho tới sáu giờ sáng.

Trời mưa.

Cố nhiên tôi không có tiền để đi xe. Tôi phải vừa đi vừa nhảy để tránh

những vũng nước; tôi đã phải nhảy suốt từ Khu phố La-tinh tới Quần ngựa.
Chiếc quần đen nhúng bùn. Tôi phải lấy mùi-soa để chùi.

Ủng của tôi cũng bẩn; tôi gột ủng bằng các thứ giấy mà có trong túi.

Trong đó có những bức thư tôi rất quí, nhưng tôi không thể lem luốc thế
này mà tới được!

Ôi nhưng bức thư nào tình, nào nghĩa, tuổi thanh xuân!

Cuối cùng, tôi buộc phải rửa hai bàn tay ở cống. Tôi cảm thấy trong

găng tay vẫn còn đá sỏi, nhưng tôi không còn một vết bùn. Khốn thay nó
lại mờ đi! Đôi ủng mà tôi đã lau bằng mùi-soa cũng bị mờ; người ta có thể
cho là tôi đã đánh ủng bằng mỡ lợn.

Để đến đúng giờ đã định trong thư, tôi đã mưới lần tới nhìn qua cửa

lùa của một hiệu bán rượu vang ở góc phố; tôi bước rón rén trên đầu ngón
chân tới đó để khỏi bị lấm bùn lần nữa. Tôi như một ông thầy dạy múa.

Cuối cùng, đã tám giờ kém năm. Tôi cần năm phút ấy để đi tới.

Tôi tới nơi.

Ông Bônácđen đã dặn trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.