CẬU TÚ - Trang 334

Có nên để albo notare canillo không? Ông Maya sẽ thấy là tôi không

nói dối, tôi thật sự có học thức và tôi chưa quên các tác giả của mình.

Không, trong thương mại như thế không được. Nên xóa đi!

Một vết mực rây!… Tôi lấy ngón tay thấm vết mực và chùi lên tóc.

Nhưng tôi lại đánh rớt mực ở chỗ này nữa! Lần này tôi dùng lưỡi.

Hãy viết tiếp:

“Thuộc về loại những yêu cầu mà chúng tôi chỉ có thể đáp ứng được

theo những điều kiện mà ngài không thể chấp nhận được, mà vì lý do đó,
chúng tôi thấy không cần đề xuất với ngài”.

Sao mà lắm MÀ thế!

Tôi nóng ran cả người! Tôi đứng để viết, lưỡi thè ra, giữa đống thư từ

mà tôi rất sợ làm xáo lộn và hơi thở của tôi làm chúng bay lên. Tôi cố tìm
cách chúi mũi vào ngực, để cho đảm giấy má khỏi bay.

“Chúng tôi đề xuất với ngài…”

Chà!tôi ưng viết bằng chữ la-tinh hơn! - Hay tôi hãy viết bức thư bằng

chữ la-tinh trước đã? Tôi suy nghĩ bằng chữ la-tinh hay hơn nhiều. Sau đó
tôi sẽ dịch lại.

Cách ấy được đấy. Nhưng ông Maya tới!

Hai sự kiện làm ông chú ý ngay, là những bức thư được xếp đặt như

kiểu bói bài, và màu lưỡi của tôi thè lè ra ở một bên mép.

“Ông có hay mắc chứng sung huyết, không? ông hỏi tôi.

- Thưa ông, không.

- Là vì lưỡi ông tím bầm!… Nếu quả bị sung huyết thì phải chích máu

tai ngay tức khắc…

- Thưa ông, vâng.

- Tại sao ông lại rải thư từ ra thế này?

- Để sắp loại, ghi chú…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.