CẬU TÚ - Trang 338

Người ta có thể quen biết chúng tôi! Ôđêông, đấy là câu lạc bộ và nơi

trú của chúng tôi! Khi tới tìm sách đọc ở đây, chúng tôi có vẻ con nhà văn
mà đồng thời lại tránh được mưa. Chúng tôi tới đấy khi chúng tôi chán cái
im lặng hoặc cái hơi hưởng của căn nhà tồi tàn của mình!

Tôi đã đi dạo trong những hành lang bằng đá ấy một thời gian bằng

bốn năm tròn; nếu đếm những bước đi đi lại lại, thì tôi ắt đã đi vòng quanh
thế giới tới ba lần. Vả chăng, có thể cộng lại khác thấy.

Sáng nào cũng vậy, sau bữa ăn sáng, một cuộc đi dạo; tối nào cũng

vậy, sau bữa ăn tối, một cuộc khác, kinh khủng, vô tận!

Chúng tôi hầu như là những người độc nhất cầm cự được lâu như thế;

hai chúng tôi, và một vài nhân vật kỳ quặc, mà người quan trọng nhất mặc
một bộ đồ đen, đeo kính cặp mũi, đi giầy thủng và không bít-tất. Tên ông là
Kêra, thì phải; ông thuộc phái bảo hoàng chính thống

[105]

, vợ ông làm nghề

thợ giặt.

Ông đảng viên chính thống này có một nhóm nhỏ những anh bít-tất

thủng cũng như ông - cũng đảng viên chính thống - họ tới tìm ông ở đấy, và
họ đóng vai bọn lập dị, họ vừa nói tới Nhà Vua vừa xoay người trên những
chiếc ủng không đế - trên gót chân tím đỏ vì lạnh, vào mùa đông - đen
nhẻm vào mùa hạ.

Cứ nghĩ rằng họ là bảo hoàng với quá ít giầy dép và mặc áo buộc dây

thay khuy, chúng tôi thấy gần như cảm phục; nhưng dáng điệu của họ
thường rất láo xược. Họ có vẻ nói “bọn dân đen ấy!” và chăm chăm nhìn
chúng tôi. Dù sao thì chính kiến khác nhau dứt khoát.

Rạp Ôđêông thuộc về hai phái cực đoan: bọn thuộc phái vua Hăngri đệ

ngũ do tay deo kính cặp mũi có vợ làm thợ giặt chỉ huy, - đám cộng hòa
cấp tiến mà tôi có vẻ là thủ lĩnh, vì bộ râu xồm và dáng điệu giáo đồ của tôi
- bao giờ tôi cũng để đầu trần.

Hiện tôi để đầu trần; điều đó có lý do của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.