CẬU TÚ - Trang 343

- Ở Xanh-Êchiên à?… hay ở Năngtơ?

- Ở Xanh-Êchiên..”

Tôi tìm ra rồi - tôi ngỡ là đã tìm ra!…

Ông ấy có vẻ hỉ hả vì đã làm cho trí nhớ của tôi tươi lại, những kỷ

niệm của tôi rõ ra.

“Bây giờ anh nhận ra tôi rồi chứ?… “

Phải, tôi nhận ra rồi, nhưng gắng lắm tôi mới có đủ sức để trả lời, mặt

tôi chắc là trắng nhợt ra như tờ giấy, và tôi cảm thấy hai chân run lẩy bẩy.

Con người đứng trước mặt tôi mà bàn tay vừa đụng vào tay áo tôi là

một giáo sư cũ của tôi, một buổi sáng kia đã tát tôi - một buổi sáng thứ ba;
tôi không quên ngày, tôi quên giờ; tôi nhớ lúc ấy, ánh nắng rực rỡ bao nhiêu
và đau đớn bao nhiều trong lòng, nước mắt bao nhiêu trên mặt!

“Anh là con trai một bạn đồng nghiệp cũ của tôi, Ông Vanhtrax?…

- Đúng, ông đã nhận ra tôi - Tôi cũng nhận ra ông - Tên ông là

Tuyêcfanh, và ông là tên đao phủ của tôi ở trường học…”

Giọng tôi rít lên, bàn tay tôi run run.

“Ông đã lạm dụng chức vụ của ông, ông lạm dụng sức lực của ông,

ông lạm dụng sự yếu đuối và cảnh nghèo của tôi… Ông là thầy, tôi là trò…
thầy tôi là giáo sư,. - Nếu tôi đã cho ông: một nhát dao như tôi hằng ao ước,
người ta sẽ bỏ tù tôi. Tôi cóc cần, nhưng người ta sẽ cách chức thầy tôi…
Bây giờ thì tôi tự do và tôi tóm được ông!…”.

Tôi nắm lấy cổ tay hắn.

“Tôi tóm được ông, và tôi sẽ giữ ông đủ thời giờ nói cho ông biết rằng

ông là một thằng hèn nhát; đủ thì giờ để tát vào mặt và đá vào đít ông nếu
ông không hèn nhát cho đến cùng, nếu ông không chịu nghe tôi chửi như
tôi muốn và cần phải chửi vì ông đã rơi vào tay tôi…”

Hắn cố sức gỡ ra. - Ồ! không. - Tôi vặn cổ tay! - Học sinh Tuyêcfanh,

không được cựa quậy!…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.