CẬU TÚ - Trang 355

Tính đố kỵ? Tôi không hiểu nó là thế nào

[5*]

. Tôi thèm món phổ bê

non băm viên, tôi lại thèm có hoa cắm trong buồng, và không có rệp ở
giường của tôi… Tôi muốn không ngu si như kẻ này, không khiếp nhược
như kẻ nọ! Tôi muốn chết đi được là khi buồn ngủ được ngủ, đến năm giờ
thì được ăn. Tôi không tin người ta có thể viết được một vở hay ho với các
chuyện đó!

Tính giận giữ! – Tôi muốn viết năm hồi. Một người không thể giận dữ

suốt cả năm hồi kịch – giậm chân, bứt tóc và nghiến răng! Như vậy sẽ làm
tôi mệt quá!

Tính keo kiệt! Môlie đã viết Người keo kiệt! Lại có vở Misen Peranh

nữa

[6*]

. Tôi đã thấy Buffê đóng vở ấy! Vả chăng tôi không phải là thằng keo

kiệt. Vậy tìm điển hình ở đâu được?…

Tôi muốn già.

Hãy nhường chỗ cho đám trẻ! Bài báo nào họ cũng viết. Tất cả những

tờ báo nhỏ treo ở dưới mái rạp Ôđêông đều viết thế và tất cả những kẻ tóc
dài đều nói vậy – một vài kẻ không có tóc dài cũng nói vậy. Dường như
Đenơry

[7*]

chắn hết mọi lối đi!

Nếu Đenơry chết, nền văn học sân khấu có lẽ sẽ thay đổi bộ mặt.

Nhưng Đenơry còn đấy và nền nghệ thuật lớn bị héo hon, và những tài
năng trẻ bị mòn mỏi, mục nát, mốc meo và cuối cùng phải quay về quê họ,
vào một công sở! Họ giữ một chân nhỏ, lương một ngàn tám trăm phơrăng
ở một buồng giấy, đáng lý họ có thể có địa vị lớn dưới ánh mặt trời sân
khấu!

Trên sân khấu không có ánh mặt trời, chỉ có đèn dầu.

Hãy nhường chỗ cho bọn trẻ! Nhưng tôi, tôi tuy trẻ mà lại chẳng thành

công!…

[1*]

Diễn viên, sau trở thành tác giả, viết nhiều hài kịch và ca kịch hài hước (1803-1891).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.