CẬU TÚ - Trang 368

trong các quán sữa, tiệm rượu hoặc nhà trọ, ở đâu đâu, tôi cũng bị tất cả
mọi người chống lại tôi; thế nhưng tôi đã cố ghìm cử chỉ, chặn tiếng nói
hèn giận…

Nhưng lúc này chỉ còn có hai chúng tôi thôi!… Có thêm ít người nữa.

Viên đạn của tôi, nếu trúng, sẽ nẩy bật sang cả cái giống người đã, công
nhiên hoặc giả mạo, giúp tay cho việc giết người lặng lẽ, cho cái máy chém
không dính máu, bằng cách đẩy những kẻ phiến loại và những kẻ sống
ngoài vòng vào cảnh bần cùng và thất nghiệp…

Dù đổi lấy một tài sản, tôi cũng không bỏ cơ hội này, nó có thể gây

cho tôi trong chớp mắt, với hai đồng kẽm can đảm, một danh tiếng, nó là
vinh quang đầu tiên của tôi – cái này thì tôi cóc cần! – nhưng điều cốt yếu,
nó là công cụ cứng rắn và uy hiếp đầu tiên mà tôi có thể tạo ra từ chiếc bàn
thợ của kẻ nổi loạn.

Đứng vào chỗ - bắn!

Tôi không thét những lời nào vào tai ai cả, nhưng tôi lẩm bẩm một

mình như một kết luận: đấy là tổng số con tính của tôi.

Chúng tôi đi qua trước một cái trại. Các nhân chứng hỏi xem có gì

uống không. Tôi uống một cốc nước lã. Lơgrăng cũng vậy; phải thật tỉnh
táo để bắn nhau. Cả hai chúng tôi đều cùng một ý nghĩ; cũng như tôi, anh
cảm thấy giờ phút này rất cần thiết cho chúng tôi, và anh cũng cảm thấy
rằng một làn máu, dù từ đâu vọt ra đi nữa, sẽ rửa bùn nhơ và nỗi buồn của
tôi thanh niên chúng tôi.

“Thưa các vị, một nhân chứng nói, giọng hơi run run, tôi vừa đi xem

trước, và theo tôi đã tìm được một chỗ.”

Người ta chỉ nghe thấy tiếng cành cây khô gẫy dưới gót giầy, những

tiếng ho cụt lủn phát ra từ những bộ ngực nghẹn ngào; người ta nghe thấy
tiếng một con thằn lằn chạy, một con chim cất cánh… một tiếng trống của
đám xiếc ở xa xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.