CẬU TÚ - Trang 40

Có lẽ bác ta đã xuống mồ từ lâu rồi. Có thể bác ta chết ngay hôm sau.

Tôi đã không bao giờ gặp lại bác ta.

Chính bác ấy đã quyết định cuộc đời của tôi!

Chính ông già ấy, trước hết chỉ cho tôi thấy miếng bánh của người thợ

kiếm được chắc chắn ở bước đầu, nhưng ở cuối đường sẽ phải nhặt ở nơi
làm phúc, sau đó lại kết án tuổi thanh niên của tôi là ích kỷ và hèn đối với
cái đói; chính ông đã khiến tôi đem cái mộng học nghề quẳng theo gió. Tôi
lại quay về giữa những cậu tú nghèo.

Tôi đã buồn suốt tám ngày đằng đẵng, những lúc này trời đang thu!

Vườn Luychdămbua mới đẹp làm sao với những cây ngả vàng trên nền
đồng đen, và đám bạn bè của tôi họ mới vô tư lự và vui vẻ làm sao! Tôi để
mặc cho cái tuổi mười bảy của tôi cười đùa và mơ mộng!

Chúng tôi tưới đẫm tuổi trẻ của chúng tôi bằng những cuộc tranh luận

nảy lửa, những cuộc cãi lộn bất kể vấn đề gì, bằng xúp hành và bằng rượu
vang bốn-xu!

Rượu vang bốn-xu.

Rượu vang bốn-xu.

“Ngon thật!” Matutxanh vừa nói vừa tắc lưỡi.

Rất có thể là Matutxanh thấy thứ rượu đó tồi, nhưng với vai trò của kẻ

đầu đàn, như người ta ấn chiếc đinh găm, anh nhấn mạnh vào niềm vô tư lự
trong cảnh thèm nhịn cũng như niềm tin ở các thức rượu rẻ tiền.

Xét cho cùng thứ rượu vang bốn-xu đó cũng không đến nỗi phải vứt

đi!

Tôi đã qua những buổi tối vui thú làm sao, dưới gian nhà trống của

phố Pêpinie, ở Môngrugiơ, nơi có những thùng rượu xếp ngay ngoài trời,
và nó đã biến thành tiệm cà-phê Prôcôp của chúng tôi; ở đó chúng tôi nghe
tiếng rượu rót từ cổ chai và lời thơ xuất phát từ trái tim; ở đó chúng tôi
không nghĩ tới ngày mai chẳng kém như khi có bạc triệu trong tay; ở đó
chúng tôi như đeo dây đồng hồ kết bằng những giọt rượu lăn trên áo gi-lê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.