CẬU TÚ - Trang 45

Tôi là đứa chưa vợ duy nhất trong cả bọn. Như thế vì rất nhiều lý do!

Trước hết, bạn bè muốn tôi sống độc thân để tiếp tục làm đứa chạy

những việc phải đi xa nhất và làm trẻ sai bảo vặt.

- Mày thì mày không có vợ chờ ở nhà! Mày chỉ phải nuôi mỗi thân

mày. Đàn ông thì miễn sao không có một cái quần là đủ! Nhưng khi phải
sắm sửa áo dài cho đàn bà… Mày sẽ ăn ở đây với vợ chồng tao. Thật là tiết
kiệm! Mày hãy tới thằng ấy, vay lấy năm phơrăng, tao thì tao không thể tới
đó được, vì con vợ nó. Ăngiơlina nó ghen… Và cái này, cái nọ!

Ngày nào mà tôi lập gia đình thì cả nhóm sẽ mất bộ giò của tôi, ý nghĩ

của tôi, những đồng xu của tôi! Khách sạn Lixbon không muốn chứa một
cặp vợ chồng nào khác nữa, không còn chỗ: vả lại chủ nhà cũng chán ngấy
cái món ấy rồi. Hơn nữa cho đến nay, tôi hầu như hòa thuận với hết thảy
mọi người. Người bạn đời của tôi sẽ làm tôi xích mích với tất cả. Vậy nên
họ thông đồng với nhau để ủng hộ cảnh sống độc thân của tôi.

Cô vợ của một cậu béo lùn thỉnh thoảng tới chơi với chúng tôi là

người hăng phá đám tôi nhất, mỗi lần một cuộc gặp gỡ hay một mẩu
chuyện trò với một cô gái tóc hung nào là đưa đến vài lời chế giễu và gây
mối lo ngại.

- Cô Ema, dù tôi có dính líu với một cô nào hay không thì việc đó

động chạm gì đến cô, tôi nói với cô ta, một buổi tối, hai người ngồi với
nhau, không có chuyện gì mới nói tới chuyện đó.

- Có lẽ có đụng chạm đấy, cô vừa nói vừa tủm tỉm cười và hạ mắt nhìn

xuống.

Tôi có vẻ không hiểu. Cô ta muốn nói cho rõ thêm.

- Thế Ađônfơ? Nếu Ađônfơ biết!…

- Tại sao anh lại muốn cho anh ấy biết, có phải anh sẽ nói với anh ấy

không, và cô ngửa đầu phô ra chiếc cổ trắng như sữa – cổ Pôlôni hồi xưa!
Và ngón tay cô dịu dàng như lụa ấm gạt mớ tóc xòa trên má tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.