CẬU TÚ - Trang 54

VI

CHÍNH TRỊ

Tôi yêu những ai đau khổ, đấy là cái bản chất sâu xa của tôi, tôi cảm

thấy thế - và mặc dù tôi có tính thô bạo và lười biếng, tôi tưởng nhớ, tôi suy
nghĩ, và đầu óc tôi làm việc. Tôi đọc những sách nói về cảnh bần cùng.

Cái đã chiếm khoảng lớn trong trái tim tôi, chính là niềm tin chính trị,

ngọn lửa cộng hòa.

Bọn tôi là một nhóm những người tiến bộ. Không phải là chúng tôi

đồng ý với nhau trên tất cả mọi vấn đề, nhưng tất cả chúng tôi đều tán
thành Cách mạng.

“NĂM 93, ĐIỂM CAO CỦA LỊCH SỬ ẤY; ĐẠI HỘI QUỐC ƯỚC,

BẢN ANH HÙNG CA ILIAT ẤY; ÔNG CHA CHÚNG TA, NHŨNG
CON NGƯỜI KHỔNG LỒ ẤY.”

Khi tôi nói chúng tôi đồng ý với nhau, có nghĩa là chúng tôi đã suýt

đánh nhau hơn một lần: một hôm tôi gọi Rôbexpie

[11]

là một giám thị và

Jăng-Jăc

[12]

là một chàng “phớt lạnh”.

“Phớt lạnh” suýt gây bất hòa giữa tôi với cả bọn.

Người ta bỏ qua cho tôi về việc gọi Roobexpie là giám thị, với điều

kiện sẽ trở lại vấn đề và thảo luận cái đó sau, nhưng “phớt lạnh” gắn cho
Rutxô thì quá lắm.

Tôi nói vậy có ý nghĩa gì? Khi người ta ném ra những tiếng như thế,

thì phải giải thích… “Phớt lạnh” nghĩa là gì?

Hừ! lạy Chúa, tôi không phải là thầy thuốc, nhưng bao giờ tôi cũng

thấy người ta dùng chữ “phớt lạnh”, kể cả mẹ tôi, để gọi những người nào
không mạnh bạo, thẳng thắn – có vẻ nham hiểm, ngấm ngầm!

- Vậy là Jăng-Jăc ngấm ngầm hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.