CẬU TÚ - Trang 60

Những bài thơ quê hương của Bulimiê không làm cho tôi muốn đến

thăm quê anh – những câu thơ anh chàng xứ Buôcgônhơ ấy không có
hương vị rượu vang của Buôcgônhơ. Đấy là rượu vang trong sách chứ
không phải rượu trong hầm rượu. Buimiê quê ở vùng Tuôcnuyx. Anh ca
ngợi Tuôcnuyx. Ở điệp khúc, anh bắt vần Tuôcnuyx với Băckyux

[15]

.

- Anh ấy đọc Tuôcnuyx thì đáng lẽ không được đọc Băckuyxơ…, một

chị người nhỏ bé ngồi trong một xó nói, làm cho con mắt của Matutxanh
hầm hầm nhìn lại.

Tôi không thích Bulimiê của những bài thơ đó, nhưng tôi thích

Bulimiê của những bài theo kiểu Bactêlêmy. Có ba bốn bài màu sắc ấy
thỉnh thoảng có mùi của bánh mì đen, đồ nghề, mùi nhân dân và nổi loạn…

Matutxanh không cần nhấn mạnh các bài đó! những câu thơ vang lên

như tiếng trống.

Thơ đó làm cho máu bừng đỏ da và rượu vang rót đầy cốc. Uống để

chúc mừng Cách mạng, chạm cốc để tưởng nhớ năm 93, sau đó sẽ phải
uống nước lã tám ngày ròng vì đã cạn túi trong một lúc để chạm cốc vì nền
cộng hòa ấy, nhưng cái lúc đó thật tốt lành vì đã nhuộm đỏ đầu óc chúng tôi
trong những năm tháng! Thế vẫn còn là lợi.)

Không phải tất cả mọi người trong khách sạn đều cùng một quan niệm

vói chúng tôi; và phải nhờ vào hoàn cảnh đặc biệt do mối tình của tôi tạo
nên, chúng tôi mới có thể làm ầm ĩ được như vậy, những ngày hăng say.
Chúng tôi trèo cả lên ghế, cử Macxâye – hoạt đầu trầm trầm – nhưng chẳng
bao lâu tiếng hát vang lên như sấm, cả ông bố Mutông cũng hát, và những
người khách trọ phát cáu.

Một buổi tối, người ta đánh nhau và chúng tôi bị giải đến đồn. Dọc

đường, đám kế thừa ông phát cháo trông thấy Matutxanh, hôm sau họ liền
cho anh nghỉ việc.

Người ta đồn là anh đã trả thù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.