CẬU TÚ - Trang 63

Tôi làm chậm quá, và sự biểu thị muộn màng, lẻ loi ấy lại làm hại tôi.

Tất cả phòng quay lại nhìn cái thằng có vẻ như chế nhạo mọi người ấy.

Tôi sĩ diện; tôi không muốn có vẻ chỉ là một tiếng ngốc nghếch và tôi

cứ tiếp tục một mình làm điệu bộ hoặc khe khẽ kêu lên.

- Im đi chứ! Từ khắp các phía mọi người la tôi. Thằng nỡm kia! Ngu

hay sao thế!

Tại sao ông Mitsơlê thỉnh thoảng lại có vẻ xa vắng như nghĩ đi đâu

ấy?

Tôi đã đọc những quyển Toát yếu và những cuốn lịch sử của ông.

Những cái đó sinh động và lóng lánh, thật là sáng sủa và thật là ấm áp. Một
đôi khi tôi mang theo vào buồng tôi sách của Mitsơlê như thể người ta đi
sưởi ấm bên ngọn lửa cành nho.

Thỉnh thoảng trong khi giảng cũng vậy, ông bừng lên như ngọn lửa nó

phả vào trán tôi như hơi than hồng. Ông rọi ánh sáng vào tôi như một tấm
gương rọi ánh mặt trời vào mặt anh. Nhưng nhiều lần, rất nhiều, ông gợi
lửa
nhiều quá và muốn làm tóe ra quá nhiều tia sáng: cái đó làm tro bay
mù.

Tro hay tia sáng, những kẻ sùng bái ông đều hoan nghênh tất.

Riêng tôi, tôi chỉ thấy như thế dường như là không thật và nói dối vì

chuyện không đâu, tự bịt mắt mình và do đó bịt mắt cả thầy, như thế là giả
dối. Làm như vậy thì chẳng nên chửi bọn thầy dòng Jêduýt nữa.

Dù sao bộ mặt ông mới đẹp chứ, và con mắt rực lửa làm sao! Bộ mặt

xương xương và thanh tú ấy, chắc như tượng bán thân bằng cẩm thạch và
linh hoạt như mặt phụ nữ, tóc để theo kiểu nhà binh nhưng trắng như bạc,
tiếng nói lanh lảnh ấy, ngôn ngữ mới mẻ đến thế!

Đối với dĩ vãng ông có sự táo bạo theo kiểu Camiơ Đêmulanh

[18]

,

chống lại bọn giáo sĩ ông có những của chỉ dứt khoát; bằng bàn tay trắng
ông cào xước nền trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.