CẬU TÚ - Trang 64

Báo chí đã can thiệp vào, người ta trích đăng một số đoạn của một bài

giảng – những đoạn có vẻ khôi hài. Giáo sư lên tiếng phản đối, ông chắp
nắn
lại những trích dẫn, sửa lại mặt mũi câu cú.

Tại sao vậy?

Chẳng cần phải trổ tài hùng biện và chấm biếm của ông vào việc tự

bào chữa, tôi muốn nói rằng ông nói cho tôi những điều mà tôi không hề
thấy, ông ném vào đầu óc tôi những tư tưởng mà tôi sẽ đem theo – dù sau
này thấy nó dở mà không nói với ai – nhưng tôi vẫn nghĩ tới khi đi ngủ.

“Có những tay Jeduýt, ông nói, tới đây nghe tôi giảng bài rồi về xuyên

tạc nó.”

Tất cả những ai ở trong phòng mà không có râu, nước da hơi nhợt,

mũi hơi to, áo rơđanhgốt hơi dài và đi giấy buộc dây; những người đó đều
bị nhìn soi mói bằng con mắt hăm dọa và bị ngờ là những kẻ trốn từ trường
nhà dòng tới làm kế địch. Dông tố ầm ầm trên đầu họ, vấn đề là phải đập
cho họ một trận. Họ nghe thấy xì xào xung quanh họ: “Chuột nhà thờ, rệp
kho đồ thánh, quân buôn chúa! Mặt ngay như ngọn nến, người ta thừa biết
đâu là bọn giả đạo, đả đảo bọn thầy tu!”

Một anh chàng đeo kính, đang ghi chép, bị một bàn tay bí mật chỉ là

bọn tay sai của Jêduýt.

“Thằng kia à?…

- Đâu, nó ngồi đâu?

- Ở ghế thứ ba ấy.

- Thằng to lớn kia à?

- Phải… Có người vừa nói là lúc nào cũng thấy nó đi với bọn thầy tu.”

Câu đó lọt vào tai một tay cứng rắn, anh này liền đứng dậy hỏi xem

thằng cha ngồi kia, thằng cha đeo kính ấy, đang làm gì…

“Nó đang ghi chép.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.