CẬU TÚ - Trang 86

IX

GIA ĐÌNH RƠNUN

Thế là tự dưng chúng tôi đâm thân với Mũ nồi đỏ và nhóm của anh!

Mũ nồi đỏ tên là Rơnun. Cha anh là con một vị giáo sư đại học ở tỉnh

lẻ có quen biết Bêrăngiê

[29]

; vinh dự đó Rơnun được hưởng chút hồi quang

bên cạnh đám bạn bè, nhưng hình như nó không làm tôi lóa mắt lắm.

Khi người ta nói chuyện đó cho tôi biết, tôi không có vẻ bị choáng

váng.

“Mày nghe không, người ta nói với tôi, thầy nó quen Bêrăngiê.

Bêrăngiê đã cho nó nhảy trên đầu gối ông hồi nó còn bé.

- Phải, tao nghe rõ rồi.”

Người ta vẫn chờ đợi một dấu hiệu vui thích trên mặt tôi, người ta

nhìn mũi, nhìn mắt tôi, người ta chờ một gợn nhăn. Người ta nhắc lại:

“Bêrăngiê đã cho nó nhảy trên đầu gối ông!…

- Rồi sao nữa? “

Rơnun dù đã không được bồng bế trên đầu gối của khối óc đáng trọng

ấy, nói theo kiểu Matutxanh, tôi vẫn không vì thế mà bớt mến cái dáng dấp
chàng trai thật thà, trung thực, thẳng thắn của anh - hơi nghiêm nghị khi
anh nói về tư tưởng của mình, nhưng vui nhộn như một đứa trẻ khi bông
đùa và khi văng qua mặt anh một lời kỳ quặc hoặc một câu ba lơn vui vẻ.

Tuy nhiên anh có hai điều bất lợi cho anh khiến tôi kinh hãi trong buổi

đầu tiếp xúc.

Lần đầu tới thăm anh, lúc lên tới đầu cầu thang, tôi thấy từ trong nhà

bước ra một người đàn ông vận áo ngủ, vừa đi vừa hút thuốc. Trời tối,
chúng tôi vấp phải nhau, xin lỗi nhau, rồi lại vấp. Mỗi lần vấp vào nhau, tôi
lại ngửi thấy người đó có mùi đậu tằm. Sau khi hết sức khó khăn mới gỡ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.