CẬU TÚ - Trang 87

được nhau ra, chúng tôi ngẩng lên mới nhận ra nhau, người đó là Rơnun,
còn tôi là Vanhtrax.

Rơnun với chiếc áo ngủ có những quả tua và một hộp thuốc lá bằng

sừng!

Ấy đấy! tôi, tôi xin nói đấy là lỗi tại Bêrăngiê!

Còn một lý do khác về cái vẻ ông chủ của Rơnun. Anh không sống

độc thân. Trái tim của Rơnun đã rung động rồi - trái tim của tôi cũng vậy,
nhưng là ở buồng trọ.

Trái tim của Rơnun rung động giữa đồ đạc của anh, và những đồ ấy

lại được phẩy bụi, đánh xi, sơn bóng do bàn tay của một cô bạn sống chung
với anh từ khi anh tới Pari. Họ sống giữa đồ đạc của họ! Họ nấu ăn lấy ở
nhà! Ngày chủ nhật họ làm thức ăn ngon!

Những phát hiện đó lúc đầu đã phủ một bóng đen và như thể một sự

mất tín nhiệm lên danh tiếng cách mạng của Rơnun.

Đội mũ nồi đỏ ở ngoài phố, - trong nhà vận áo lót ấm!

Cái lối hai mặt đó nghĩa là thế nào?

Tuy nhiên niềm kinh dị đã nhường chỗ cho sự suy nghĩ; và sau mối lo

ngại vì chiếc áo lót ấm đó thì tiếp theo - nghĩ cho kỹ - lại là một niềm kính
phục đối với anh thanh niên cộng hòa này, tuy có đồ đạc và áo ngủ, mà vẫn
không sợ lao mình vào cuộc chiến đấu như người khác.

Tôi không dám nói là tôi không còn một chút nghi ngại gì nữa! Tôi

chưa từng thấy trong một bài thơ nào có những bậc anh hùng mười bảy tuổi
mà có hộp thuốc và hút thuốc. Nhưng trong đáy lòng con người của lời, tôi
cảm thấy một thứ thèm thuồng cái cuộc sống bình yên và trong sáng ấy,
trong một căn buồng mà mình làm chủ, mình có chìa khóa, và mình làm
vua!

Vua! - Lạy chúa tôi! liệu có phải cái cảnh tượng hạnh phúc ấy, cái tính

ích kỷ luôn luôn ẩn náu trong đáy lòng mỗi người tốt nhất trong chúng ta,
đã đưa tôi quay lại với những tư tưởng quân chủ hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.